Thứ Ba, 3 tháng 8, 2010

Châm ngôn 1:8: "MẸ: “M-O-T-H-E-R”



MẸ
“M-O-T-H-E-R”
Châm ngôn 1:8

Phần giới thiệu: Hôm nay chúng ta tôn vinh những phụ nữ đặc biệt kia, họ đã làm cho đời sống của chúng ta được thêm ơn và đã nắn đúc chúng ta như vốn có ngày hôm nay. Vô số lần trong một ngày người MẸ đang làm những việc mà chẳng ai khác có thể làm trọn vẹn được. Bà lau sạch giọt lệ, thì thầm một lời nói hy vọng, làm cho nổi sợ của con trẻ vơi đi. Bà dạy dỗ, phục vụ, yêu thương, và trưởng dưỡng thế hệ công dân kế tiếp. Và bà thách thức, mời nài con cái của bà biết làm và sống hết sức mình. Nhưng không một bài xã luận nào khen ngợi những thành tựu nầy – đâu là tin tức đưa ra nói tới những bà MẸ của chúng ta xứng đáng một cách phải lẽ chứ? – James C. Dobson (1936-) và Gary L. Bauer (1946- ) (Edythe Draper, sách trưng dẫn của Draper về thế giới Cơ đốc (Wheaton: Tyndale House Publishers, Inc., 1992). Entry #7844).
Trong Châm ngôn 1:8-9, Vua Solomon viết: “Hỡi con, hãy nghe lời khuyên dạy của cha, chớ bỏ phép tắc của mẹ con; Vì ấy sẽ như một dây hoa trên đầu con, giống như những vòng đeo quanh cổ của con”. Chúng ta cần phải nhớ tới những sự dạy dỗ mà các bà mẹ của chúng ta đã cài đặt trong chúng ta. Một bà mẹ tin kính sẽ chỉ Đức Chúa Trời cho con cái mình bằng sức mạnh tấm gương của bà thật nhiều y như năng lực trong lời nói của bà. (Croft M. Pentz, The Complete Book of Zingers (Wheaton: Tyndale House Publishers, Inc., 1990)). Tôi muốn bạn chú ý câu Kinh Thánh ấy chép: “chớ bỏ phép tắc của mẹ con...”. Hai thiếu nhi ngồi cạnh nhau trong nhà thờ và nhà truyền đạo nói: “Có một đấng ban ra luật pháp và đấy là Đức Chúa Trời”. Một trong hai em thúc đứa kia rồi nói: “Mục sư chưa có một Bà Mẹ; nếu ông ấy đã có thì ông ấy phải biết có hai đấng ban ra luật pháp, Đức Chúa Trời và mẹ chứ”. Tôi có thể nắm lấy ở chỗ đó vì mẹ đề ra phép tắc cho tôi rất nhiều lần!
Sáng nay tôi muốn sử dụng phương pháp chiết tự tóm tắt sứ điệp nầy bằng cách sử dụng từng âm một hình thành ra chữ MOTHER (MẸ).
Có một việc rất đặc biệt về danh xưng MOTHER (MẸ), và tôi tin rằng các âm hình thành ra chữ ấy cho chúng ta thấy bà là một con người rất đặc biệt. Chúng ta hãy cùng nhau xem xét các âm nầy sáng nay, đổi lại chúng ta tôn vinh những BÀ MẸ của chúng ta ngày hôm nay …
(1) M có nghĩa là MAGNITUDE (QUAN TRỌNG)
Châm ngôn 31:10: “Một người nữ tài đức ai sẽ tìm được? Giá trị nàng trổi hơn châu ngọc”.
A. KHÔNG CÓ SỰ KÊU GỌI NÀO CAO CẢ HƠN. Chữ magnitude có ý nói tới “sự cao trọng hay quan trọng” (Funk & Wagnalls Standard Desk Dictionary. Volume 1, A-M. P. 390). Không một sự vui mừng nào lớn lao một phụ nữ có thể có hơn là trở thành một người vợ và một người mẹ. Có người đã nói: “Chức năng làm mẹ là đặc ân lớn lao nhất trong cuộc sống” – May R. Coker (Edythe Draper, Draper's Book of Quotations for the Christian World (Wheaton: Tyndale House Publishers, Inc., 1992). Entry #7849).
Tại sao chức năng làm mẹ là một SỰ KÊU GỌI CAO CẢ chứ?
NHỮNG NGƯỜI LÀM MẸ CÓ MỘT VỊ TRÍ RẤT ĐẶC BIỆT TRONG LỜI CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI. Bà phó sự sống cho từng người sống. Sáng thế ký 3:20 cho chúng ta biết: “A-đam gọi vợ là Ê-va, vì là mẹ của cả loài người”. Êva là mẹ của cả loài người. Không có bà, chẳng ai trong chúng ta có mặt ở đây. Bất luận người ta nghĩ gì về mẹ của họ, họ phải nhớ rằng họ sẽ không có mặt ở đây nếu sự có mặt của họ không phải là vì bà ấy. Giôkêbết, mẹ của Môise, đã làm thay đổi dòng lịch sử. Một quốc gia được phóng thích ra khỏi vòng nô lệ do con trai của bà. Xuất Êdíptô ký 2:1-2 chép: “Vả, có một người trong họ Lê-vi đi cưới con gái Lê-vi làm vợ. Nàng thọ thai, và sanh một con trai; thấy con ngộ, nên đem đi giấu trong ba tháng”. Nếu không có một Giôkêbết, sẽ chẳng có Môise nào hết! An-ne, mẹ của Samuên, đã cung ứng cho Israel một thầy tế lễ cao trọng nhất mà họ đã từng có. I Samuên 1:20 cho chúng ta biết: “Đang trong năm, An-ne thọ thai và sanh một con trai, đặt tên là Sa-mu-ên, mà nói rằng: Tôi đã cầu xin nó nơi Đức Giê-hô-va”. Không có An-ne, sẽ chẳng có Samuên nào cả! Mary, mẹ của Chúa Jêsus, đã cung ứng cho chúng ta Đấng Cứu Thế. Mathiơ 1:18-21 chép: “Vả, sự giáng sinh của Đức Chúa Jêsus Christ đã xảy ra như vầy: Khi Ma-ri, mẹ Ngài, đã hứa gả cho Giô-sép, song chưa ăn ở cùng nhau, thì người đã chịu thai bởi Đức Thánh Linh. Giô-sép chồng người, là người có nghĩa, chẳng muốn cho người mang xấu, bèn toan đem để nhẹm. Song đang ngẫm nghĩ về việc ấy, thì thiên sứ của Chúa hiện đến cùng Giô-sép trong giấc chiêm bao, mà phán rằng: Hỡi Giô-sép, con cháu Đa-vít, ngươi chớ ngại lấy Ma-ri làm vợ, vì con mà người chịu thai đó là bởi Đức Thánh Linh. Người sẽ sanh một trai, ngươi khá đặt tên là Jêsus, vì chính con trai ấy sẽ cứu dân mình ra khỏi tội”.
NHỮNG NGƯỜI LÀM MẸ CÓ MỘT VỊ TRÍ RẤT ĐẶC BIỆT TRONG CÁC GHI CHÉP LỊCH SỬ. Theodore Roosevelt đã nói: “Người làm mẹ là tài sản tối thượng của sinh hoạt quốc gia. Bà còn quan trọng sâu xa hơn vị chính khách, hay thương nhân, hoặc nghệ sĩ, hay nhà khoa học thành công”. George Washington đã nói: “Vị giáo sư tài ba nhất tôi từng có chính là mẹ tôi”. Thomas Edison đã nói về mẹ của ông như sau: “Bà chất trên tôi một ảnh hưởng đã kéo dài suốt cả cuộc đời của tôi”. Abraham Lincoln đã nói: “những bài học quan trọng nhất tôi từng tiếp thu ở nơi hai đầu gối của mẹ tôi" (Croft M. Pentz, The Complete Book of Zingers (Wheaton: Tyndale House Publishers, Inc., 1990)). Tất cả những nhân vật lỗi lạc nầy đang gán sự thành công của họ cho các bà mẹ của họ.
B. KHÔNG CÓ MỘT ƠN KÊU GỌI NÀO ĐÁNG TÔN VINH HƠN. Hỡi quí bà, trở thành một người mẹ, hãy kể đấy là một vinh dự. Châm ngôn 31:10 một lần nữa nói cho chúng ta biết: “Một người nữ tài đức ai sẽ tìm được? Giá trị nàng trổi hơn châu ngọc”. Có người từng nói: “một lượng của người mẹ còn hơn cả tấn thầy tu”. Billy Sunday đã nói: "Những người làm mẹ . . . lắp đầy những chỗ quan trọng mà chẳng có một thiên sứ nào trên thiên đàng chịu bỏ ra cả thúng hột xoàn để xuống đây mà nắm lấy chỗ của họ" (Albert M. Wells, Jr. Inspiring Quotations-Contemporary & Classical. p. 95).
(2) O chỉ về OTHERS (NGƯỜI KHÁC)
Châm ngôn 31:13-27: “Nàng lo tìm lông chiên và gai sợi, Lạc ý lấy tay mình mà làm công việc. Nàng giống như các chiếc tàu buôn bán, ở từ chỗ xa chở bánh mình về. Nàng thức dậy khi trời còn tối, phát vật thực cho người nhà mình, và cắt công việc cho các tớ gái mình. Nàng tưởng đến một đồng ruộng, bèn mua nó được; nhờ hoa lợi của hai tay mình, nàng trồng một vườn nho. Nàng thắt lưng bằng sức lực, và làm hai cánh tay mình ra mạnh mẽ. Nàng cảm thấy công việc mình được ích lợi; ban đêm đèn nàng chẳng tắt. Nàng đặt tay vào con quay, và các ngón tay nàng cầm con cúi. Nàng mở đưa tay ra giúp kẻ khó khăn, giơ tay mình lên tiếp người nghèo khổ. Nàng không sợ người nhà mình bị giá tuyết, vì cả nhà đều mặc áo bằng lông chiên đỏ sặm. Nàng làm lấy những chăn mền; áo xống nàng đều bằng vải gai mịn màu đỏ điều. Tại nơi cửa thành chồng nàng được chúng biết, khi ngồi chung với các trưởng lão của xứ. Nàng chế áo lót và bán nó; cũng giao đai lưng cho con buôn. Nàng mặc lấy sức lực và oai phong, và khi tưởng đến buổi sau, bèn vui cười. Nàng mở miệng ra cách khôn ngoan, phép tắc nhân từ ở nơi lưỡi nàng. Nàng coi sóc đường lối của nhà mình, không hề ăn bánh của sự biếng nhác”.
A. NHỮNG NGƯỜI LÀM MẸ SỐNG MỘT ĐỜI SỐNG PHỤC VỤ. Một người mẹ luôn luôn lo liệu cho người khác. Có người đã nói: “Bất cứ người mẹ nào cũng có thể làm những công việc của vài nhân viên kiểm soát giao thông với sự thoải mái” — Lisa Alther (Vern McLellan, The Complete Book of Practical Proverbs and Wacky Wit (Wheaton: Tyndale House Publishers, Inc., 1996)). Nấu nướng, giặt ủi, lau nhà, hôn lấy hôn để những vết thương, và cung ứng sự khích lệ là một vài trong số việc mà những người làm mẹ đang làm trong ngày. Không có mẹ, làm sao gia đình tồn tại được?
MINH HỌA: Một phim hoạt hình vào tối thứ Bảy cho thấy một thiếu nhi khoảng 5 hay 6 tuổi đang nói chuyện trên điện thoại, nó nói: "Mẹ đang ở trong bịnh viện, hai anh em sanh đôi, Roxie và Billie và Sally và con chó và con và Bố tất cả đang cô đơn ở nhà" (James S. Hewett, Illustrations Unlimited (Wheaton: Tyndale House Publishers, Inc, 1988), p. 376).
MINH HỌA: Một thiếu niên 15 tuổi chạy về nhà rồi thấy mẹ mình đang nằm trên giường. Nó hỏi không biết bà có bị bịnh hay bị cái gì khác? Nó thực sự quan tâm. Mẹ đáp rằng, sự thực là không thấy khỏe lắm. Đứa con đáp: "được rồi, đừng lo chi về bữa ăn tối. Con sẽ vui vẻ cỏng mẹ xuống bếp" (James S. Hewett, Illustrations Unlimited (Wheaton: Tyndale House Publishers, Inc, 1988), p. 378).
B. NHỮNG NGƯỜI LÀM MẸ SỐNG MỘT ĐỜI SỐNG HY SINH. Những người làm mẹ luôn luôn hy sinh để làm thỏa mãn các nhu cần của người khác. Khi chúng ta lớn lên, chúng ta chắc chắn sẽ đón nhận và nhìn ra những sự hy sinh mà mẹ đã làm cho chúng ta. Nhưng khi chúng ta lớn tuổi hơn, chúng ta có thể nhìn lại rồi nhớ lại tất cả những việc mà mẹ đã làm cho chúng ta.
MINH HỌA: Một phụ nữ đã nói: “Mãi cho tới khi tôi trở thành một người mẹ tôi mới hiểu mẹ tôi đã hy sinh rất nhiều cho tôi. Mãi cho tới khi tôi trở thành một người mẹ tôi mới thấy mình đã làm tổn thương mẹ khi tôi không vâng lời là thể nào. Mãi cho tới khi tôi trở thành một người mẹ, tôi mới biết tự hào về mẹ mình khi tôi thành tựu. Mãi cho tới khi tôi trở thành một người mẹ, tôi mới nhận ra mẹ tôi yêu thương tôi nhiều là dường nào” – Victoria Farnsworth (James S. Hewett, Illustrations Unlimited (Wheaton: Tyndale House Publishers, Inc, 1988), p. 382).
MINH HỌA: Mẹ là một người nhìn thấy duy nhứt bốn miếng bánh bao cho năm người, mau mắn tuyên bố bà không thích ăn bánh bao. (As quoted in Bob Phillips, Phillips' Book of Great Thoughts & Funny Sayings, (Wheaton, IL: Tyndale House Publishers, Inc, 1993), p. 221).
M chỉ ra MAGNITUDE (QUAN TRỌNG),
O chỉ ra OTHERS (THA NHÂN), và…
(3) T chỉ ra THOUGHTFUL (CHÍN CHẮN)
Châm ngôn 31:26: “Nàng mở miệng ra cách khôn ngoan, phép tắc nhân từ ở nơi lưỡi nàng”.
A. ĐƯỜNG LỐI CỦA NÀNG LÀ KHÔN NGOAN. Những người làm mẹ là những nhà tư tưởng. Họ rất sáng tạo. Họ mở ra cánh cửa tưởng tượng cho con cái của họ. Tôi có thể nhớ các “thứ đồ chơi” mẹ đã làm từ mấy sấp giấy, thùng sửa, và mấy ngăn đựng trứng. Hãy lắng nghe đôi lời từ Erma Bombeck nói về Mẹ mà tôi có ghi lại:
“Khi Chúa nhơn từ dựng nên những người làm mẹ, Ngài phải bước vào ngày thứ sáu, lúc ấy thiên sứ xuất hiện rồi nói: ‘Ngài đang làm những việc nhỏ mọn với người nầy’. Và Chúa phán: ‘Ngươi có đọc những phần đặc biệt về trình tự nầy chưa? Nàng phải là người thật, chớ không phải plastic; có 180 chi tiết sống động, tất cả đều ở trong tình trạng hoạt động tốt; chạy với café đen, thức ăn thừa và kích động. Nàng phải có cái vạt áo biến mất khi nàng đứng dậy; một nụ hôn có thể chữa lành bất cứ thứ chi từ cái chân gãy cho tới người chồng hay xúc phạm. Và ánh mắt có thể nhìn thấu qua hai cánh cửa đóng kín, ở đó mấy đứa con đang làm những việc mà chúng không muốn mẹ nhìn thấy. Nàng phải có một thứ lý trí có thể đọc được hết các tư tưởng của gia đình nàng’. Sau cùng thiên sứ nghiêng đầu qua rồi bỏ chạy đi với ngón tay chỉa vào gò má. Thiên sứ nói: ‘Thôi bí mật lộ ra rồi. Tôi nói cho Ngài biết nhé, Ngài đang ra sức đặt quá nhiều việc vào cái mẫu nầy đấy’. Chúa bèn phán: ‘Đấy chẳng phải là bí mật gì đâu’ ‘Đấy là một giọt nước mắt’ ‘Để cho điều gì chứ?’ “Nó cần cho vui mừng, buồn rầu, thất vọng, đau khổ, cô độc hay tự hào’. Thiên sứ nói: ‘Ngài là một thiên tài’”.
B. LỜI NÓI CỦA NÀNG RẤT CÓ Ý NGHĨA. Châm ngôn 31:26 chép: “Nàng mở miệng ra cách khôn ngoan …”. Câu nầy có ý nói:
Nàng rất khôn ngoan và thông minh. Nàng không hề thôi trau giồi lý trí mình. Mẹ tôi chỉ học tới lớp 8 thôi, nhưng tôi vẫn tin cậy sự khôn ngoan của bà còn hơn tất cả những triết gia, giáo sư, và bậc thầy trên đời nầy!
Nàng rất dịu dàng và thân thương. Phần sau cùng của câu 26 chép: “phép tắc nhân từ ở nơi lưỡi nàng”. Một câu châm ngôn của người Ảrập nói: “làm sao một người có được mùi hương thơm ngát khi cha người là củ hành và mẹ người là củ tỏi chứ?” Bạn có biết cách chúng ta đối xử với người khác, chúng ta đã tiếp thu được từ bố mẹ chúng ta không? Và khi chúng ta để nhiều thì giờ ra với mẹ hơn với cha, chính ảnh hưởng của bà nắn đúc chúng ta nhiều nhất.
(4) H chỉ về HELPER (NGƯỜI GIÚP ĐỠ).
Châm ngôn 31:10-12: “Một người nữ tài đức ai sẽ tìm được? Giá trị nàng trổi hơn châu ngọc. Lòng người chồng tin cậy nơi nàng, Người sẽ chẳng thiếu huê lợi. Trọn đời nàng làm cho chồng được ích lợi, Chớ chẳng hề sự tổn hại”.
Sáng thế ký 2:18: “Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán rằng: Loài người ở một mình thì không tốt; ta sẽ làm nên một kẻ giúp đỡ giống như nó”.
A. NHỮNG NGƯỜI LÀM MẸ LÀ HẠNG NGƯỜI CHUYÊN KHÍCH LỆ. Một đứa con không có một nhà vô địch nào lỗi lạc hơn mẹ của nó. Sự nhạy cảm là từ chìa khóa. Nó có ý nói "xoáy vào" những tư tưởng và cảm xúc của con cái, lắng nghe những tín hiệu mà chúng đưa ra cho chúng ta, rồi phản ứng thích đáng với những gì chúng ta phát hiện – James C. Dobson (1936- ) (Edythe Draper, Draper's Book of Quotations for the Christian World (Wheaton: Tyndale House Publishers, Inc., 1992). Entry #8326). Chẳng có một người nào biết con cái mình rõ hơn một người mẹ. Những người làm mẹ đều hiểu rõ và cung ứng những sự khích lệ khi chẳng có ai khác làm được. Đấy là lý do tại sao “chớ quên phép tắc của mẹ con” là quan trọng như thế đối với con cái. Những người làm mẹ để ra nhiều giờ đẩm nước mắt trong sự cầu nguyện cho con cái của họ. Một bà mẹ đã cầu nguyện:
“Xin khiến con trở nên một người mẹ khôn ngoan, Ôi Chúa. Xin giữ con được bình tịnh và ban cho con sự kiên nhẫn để gánh lấy mọi việc trong cuộc sống hàng ngày. Xin ban cho con sự kiên nhẫn và hiểu rõ phải bắt nhịp cầu qua vịnh đứng giữa thế hệ của con và thế hệ của con cái của con. Xin khiến con luôn sẵn sàng để dẫn dắt bước chân hay vấp ngã của con cái con, nhưng hãy cho phép con sống gần gũi hơn để bó vít những vết sưng bầm tím của chúng.
Xin ban cho con sự mau mắn hóm hỉnh để con có thể vui đùa với chúng, song không hề cười ngạo chúng. Xin cho biết nhẫn nhịn giảng dạy với lời nói. Xin giữ con không bên bắt buộc chúng phải tin cậy, mà hãy ban cho con một cái lỗ tai thông cảm khi con cái đến với con. Xin giúp con biết dạy dỗ chúng rằng cuộc sống không nên có quá nhiều sự thỏa hiệp, một phải no nê với đắc thắng. Xin khiến cho con biết khiêm nhường hơn.
Xin giữ con cái của con luôn gần gũi con, ôi Chúa, mặc dù có nhiều dặm đường phân cách chúng con. Và nguyện sự sáng của Ngài chiếu sáng trên con đến nỗi chúng, cũng sẽ thấy được để chúng luôn tôn vinh Ngài. Amen.” (Dayspring Baptist Chapel Newsletter. May 2002. Dayspring Baptist Chapel. Dobson, NC. Brother Roger Pickett, Pastor).
B. NHỮNG NGƯỜI LÀM MẸ LÀ HẠNG NGƯỜI CÓ KHẢ NĂNG. Có người nói: “Không một việc làm nào có thể sánh với trách nhiệm hình thành và nắn đúc một con người mới” – James C. Dobson (1936- ) (Edythe Draper, Draper's Book of Quotations for the Christian World (Wheaton: Tyndale House Publishers, Inc., 1992). Entry #8317). Hãy nhìn vào Châm ngôn 31:1-2: “Lời của vua Lê-mu-ên, Các châm ngôn mà mẹ người dạy cho người. Hỡi con ta sẽ nói gì? Hỡi con của thai ta, ta phải nói chi? Hỡi con của sự khấn nguyện ta, ta nên nói điều gì với con?” Chữ “dạy” có ý nói tới “đẻo, gọt, chạm khắc, và tạo ra một luống cày”. Khi một người mẹ tin kính tạo ra một luống cày sâu nơi đứa con của mình cho Đức Chúa Trời, điều đó còn hơn là một dấu vết, là thứ có thể tẩy xóa. Bà sẽ dùng ngòi viết yêu thương từ Lời của Đức Chúa Trời rồi đẻo gọt với một công cụ, một luống cày trong việc gây dựng phẩm chất Cơ đốc nơi con cái của bà. (Dayspring Baptist Chapel Newsletter. May 2002. Dayspring Baptist Chapel. Dobson, NC. Brother Roger Pickett, Pastor).
(5) E chỉ ra EFFECTIVE (HIỆU QUẢ)
Châm ngôn 31:31: “Hãy ban cho nàng bông trái của tay nàng; Khá để các công việc nàng ngợi khen nàng tại trong cửa thành”.
A. SỰ DẠY DỖ CỦA NÀNG ĐƯỢC GHI NHỚ. Chúng ta càng lớn tuổi thêm, chúng ta càng nhớ nhiều những bài học mà mẹ chúng ta đã dạy dỗ chúng ta. Nhưng chúng ta đừng bao giờ nghĩ rằng những bài học sớm sủa ấy các bà mẹ cung ứng cho con cái họ không chạm đến đời sống của chúng.
MINH HỌA: “Hãy dạy cho trẻ thơ con đường nó phải theo; Dầu khi nó trở về già, cũng không hề lìa khỏi đó” (Châm ngôn 22:6).
Một thiếu nhi đang cởi xe đạp chạy vòng quanh. Người kia bước tới hỏi nó: “Cháu đang làm gì vậy?” Nó nói: “Cháu đang chạy ra khỏi nhà”. Người kia nói: “Nhưng cháu chỉ quanh quẩn ở trong sân nầy thôi mà”. Đứa trẻ đáp: “Sở dĩ như thế là vì mẹ cháu không cho phép cháu băng qua đường!” Dù ở những kỷ nguyên xưa nhất, luôn có sự kềm chế trong tấm lòng của một đứa trẻ vì cớ sự dạy dỗ tin kính bởi bố mẹ của nó. Cách duy nhứt tôi từng tiếp thu để chơi bóng đá là ở sân tập. Phòng học là không đủ. Bố mẹ phải cung ứng sự dạy dỗ và giáo dục cho những bài học về cuộc sống, những bài học ấy cần phải ăn thật sâu trong con cái họ.
Có phải Đức Chúa Trời đã ban cho bạn trách nhiệm thiêng liêng trong chức năng làm cha mẹ không? Thế thì, hãy dành thì giờ trong tuần nầy để dạy dỗ con cái bạn về một lãnh vực sống tin kính đi –Adrian Rogers (Bible Illustrator For Windows. Version 3.0f. Copyright 1990-1998, by Parsons Technology, Inc. All Rights Reserved).
B. ẢNH HƯỞNG CỦA NÀNG ĐƯỢC PHẢN ẢNH. Hãy chú ý phần cuối của câu 31: “…Khá để các công việc nàng ngợi khen nàng tại trong cửa thành”. Câu nói nầy nhắc tới ảnh hưởng. Chữ “ảnh hưởng” có ý nói tới “năng lực của người hay vật tạo ra những ảnh hưởng trên người khác … Một người hay vật có quyền lực tác động nơi nhiều người khác” (Funk & Wagnalls Standard Desk Dictionary. Volume 1, A-M. p. 333). Những người làm mẹ tạo ra những tác động lâu dài trên con cái của họ. Con cái sống theo những gì họ tiếp thu.
(6) R chỉ về REWARDED (PHẦN THƯỞNG)
Châm ngôn 31:28-31: “Con cái nàng chổi dậy, chúc nàng được phước; Chồng nàng cũng chổi dậy, và khen ngợi nàng rằng: Có nhiều người con gái làm lụng cách tài đức, Nhưng nàng trổi hơn hết thảy. Duyên là giả dối, sắc lại hư không; Nhưng người nữ nào kính sợ Đức Giê-hô-va sẽ được khen ngợi. Hãy ban cho nàng bông trái của tay nàng; Khá để các công việc nàng ngợi khen nàng tại trong cửa thành”.
A. NÀNG ĐƯỢC BAN THƯỞNG VỚI SỰ KHEN NGỢI. Câu 28 cho chúng ta biết: “Con cái nàng chổi dậy, chúc nàng được phước; Chồng nàng cũng chổi dậy, và khen ngợi nàng”. Nàng được khen ngợi vì cớ:
ẢNH HƯỞNG CỦA NÀNG
PHÉP TẮC CỦA NÀNG.
B. NÀNG ĐƯỢC BAN THƯỞNG VÌ CỚ SỰ KIÊN NHẪN CỦA NÀNG. Cần phải có sự kiên nhẫn khi nuôi dạy con cái. Và hết thảy chúng ta đều sung sướng hôm nay vì bố mẹ chúng ta đã kiên nhẫn đối với chúng ta! Một trong những việc làm khó nhất là khiến cho đứa trẻ nhìn biết rằng "không" là một câu nói rất trọn vẹn. (Anonymous. Leadership, Vol. 16, no. 2). Hãy chú ý ở phần cuối của câu 31: “….Khá để các công việc nàng ngợi khen nàng tại trong cửa thành”. Đâu là “các công việc nàng”? Há chẳng phải là nàng đã nắn đúc, cài đặt nơi đứa con một tình yêu dành cho Đức Chúa Trời sao?
PHẦN KẾT THÚC: Tôi nguyện hôm nay mỗi người làm mẹ đều thực sự được phước. Tôi nguyện rằng nếu mẹ của bạn đang ở tại nhà với Chúa hôm nay, bạn nên dành thì giờ để nhớ lại tất cả các ký ức đẹp đẽ và nhớ lại mọi điều mà bà đã góp phần trong đời sống của bạn. Tôi muốn kết thúc sáng nay với những lời lẽ nầy:
MẸ
Từ những hột giống mẹ đã tưới trên chúng con.
Khi chúng con đâm chồi
Mẹ đã giúp cho chúng con lớn lên
Với tình yêu ấm áp rạng rỡ của người.
Dọc theo con đường
Mẹ tỉa sửa chúng con
Để giữ cho chúng con được an toàn
Không bị tổn hại.
Khi chúng con lớn lên
Ra khỏi cái kén nhỏ nhoi của mình,
Mẹ lại trồng chúng con,
Ở đó mẹ cung ứng hy vọng cho
Và chỉ cho chúng con thấy đức tin
Để chúng con có thể
Làm cho tha nhân
Như mẹ đã làm cho chúng con.
Jim Little

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét