Thứ Năm, 1 tháng 7, 2010

I Giăng 1:7-11: "Hai Điều Khả Thi"



I Giăng 2.7-11
HAI ĐIỀU KHẢ THI

Corrie Ten Boom, tác giả quyển The Hiding Place [Nơi ẩn náu], cùng chị của mình là Betsie là tù nhân trong một trại tập trung của quân Đức trong suốt Đệ II Thế Chiến. Betsie đã ngã chết ở đó, nhưng Corrie còn sống sót.
Bà đã viết.

CHÍNH TRONG MỘT NHÀ THỜ ở Munich nơi tôi đã rao giảng vào năm 1947 mà tôi đã trông thấy người đó – một gã đầu hói to con trong chiếc áo choàng màu xám, một cái nón dạ màu nâu được giữ chặt giữa hai bàn tay của gã. Trong một phút tôi nhìn thấy chiếc áo choàng và cái nón màu nâu, kế đó, là bộ đồng phục màu xanh, một chiếc mũ lưỡi trai với mấy cái xương đan tréo hình sọ người trên đó.

Những ký ức của trại tập trung trở lại thật nhanh. Căn phòng to lớn với mấy cái bóng đèn treo trên trần nhà xù xì của nó, hàng đống quần áo và giày dép ở giữa nền nhà, nỗi xấu hổ của việc đi trần truồng ngang qua người đờn ông nầy. Tôi có thể nhìn thấy hình hài yếu đuối của chị tôi ở trước mặt tôi, mấy chiếc xương sườn lồ lộ ra bên dưới làn da …

Giờ đây hắn đang ở trước mặt tôi, bàn tay giơ lên. "Một sứ điệp rất hay, cô gái ơi! Thật là vui khi biết rằng, như cô nói, mọi tội lỗi của chúng ta đang ở dưới đáy đại dương!" Đây là lần đầu tiên kể từ khi tôi được tự do, tôi đã mặt đối mặt với một trong những kẻ bắt dẫn tù tôi và máu tôi dường như đông cứng lại.

Hắn ta đang nói: "Cô đã nhắc tới Ravensbruck trong bài giảng luận của cô. Tôi là lính gát ở đó. Nhưng từ dạo ấy" hắn nói tiếp: "tôi đã trở thành một Cơ đốc nhân. Tôi biết rằng Đức Chúa Trời đã tha thứ cho tôi về những việc làm gian ác mà tôi đã làm ở đó, nhưng tôi muốn nghe sự tha thứ đó từ môi miệng của cô. Cô gái ơi” – một lần nữa bàn tay đã giơ cao lên - "liệu cô có tha thứ cho tôi không?"
Và tôi đã đứng ở đó – không thể được. Betsie đã chết tại nơi ấy – liệu hắn có thể xoá đi cái chết khủng khiếp từ từ của chị ấy khi xin tha thứ xuông như vậy thôi sao?
Hắn đã đứng ở đấy nhiều giây đồng hồ rồi, bàn tay giơ cao lên, nhưng đối với tôi dường như là nhiều giờ đã trôi qua khi tôi vật vã với điều khó khăn nhất mà tôi đã gặp phải.

Vì tôi phải tính đến việc ấy – tôi biết rõ như thế. Sứ điệp nói rằng Đức Chúa Trời tha thứ có một điều kiện tiên quyết. Rằng chúng ta tha thứ cho những kẻ làm tổn thương chúng ta. Chúa Jêsus phán: "Nếu ngươi không tha thứ những quá phạm cho người ta, thì Cha các ngươi ở trên trời sẽ không tha thứ cho các quá phạm của ngươi đâu".

Tôi hãy còn đứng ở đó với sự lạnh giá bao phủ lấy tấm lòng tôi. Nhưng tha thứ - là một hành động của ý chí, và ý chí sẽ hành động bất chấp nhiệt độ của tấm lòng. Tôi thầm nguyện: "Lạy Chúa Jêsus, xin giúp con! Con có thể giơ tay mình cao lên. Con có thể làm được điều đó. Nguyện Ngài cung ứng sức lực cho".
Và thật là vụng về, máy móc, tôi đưa tay hướng về cánh tay giơ ra hướng về tôi. Và khi tôi đưa tay ra, một việc khó tin đã diễn ra. Có dòng điện khởi sự từ bờ vai của tôi, chạy dài theo cánh tay, lan ra tới hai bàn tay. Rồi kế đó sự ấm áp có tính cách chữa lành nầy dường như dâng tràn lên khắp người tôi, khiến cho mắt tôi phải tuôn tràn giọt lệ. "Người anh em ơi, tôi tha thứ cho anh", tôi gào lên: "với hết lòng tôi!" [Corrie Ten Boom, I’m Still learning to forgive, http.//www.circlegame.com/live/boom.htm].

Đối với Corrie Ten Boom đã có hai điều khả thi. Bà sẽ tha thứ hoặc sẽ sống cay đắng. Bà sẽ yêu thương hoặc bà sẽ thù hận. Bà đã chọn sự tha thứ và yêu thương trong tình huống của mình. Có nhiều người đã chọn sự cay đắng, không tha thứ và thù hận.

Sáng nay chúng ta trở lại với thơ I Giăng, thơ tín mô tả Cơ đốc giáo chơn thật. Trong phân đoạn Kinh Thánh ở trước mặt chúng ta, I Giăng 2.7-11 chúng ta đối mặt với hai điều khả thi, thù hận hoặc yêu thương. Sau khi diễn giải một câu nói đời xưa về trang phục cưới của cô dâu (“một chút cũ, một chút mới, một chút vay mượn, một chút màu xanh), tôi đã tóm tắt phân đoạn nầy như sau:

ĐIỀU RĂN CŨ – câu 7
ĐIỀU RĂN MỚI – câu 8
ĐIỀU GÌ ĐÓ LÀM CHO MÙ QUÁNG – Các câu 9, 11
ĐIỀU GÌ ĐÓ CHƠN THẬT – câu 10
ĐIỀU RĂN CŨ – câu 7

“Hỡi kẻ rất yêu dấu, ấy chẳng phải là điều răn mới mà ta viết cho anh em, bèn là điều răn cũ anh em đã nhận lấy từ lúc ban đầu; điều răn cũ nầy tức là lời anh em đã nghe”.

Điều răn cũ phải yêu thương được đề cập tới ở đây đã có từ lâu rồi. Điều răn nầy bắt đầu như một lẽ thật của giao ước cũ.
Lêvi ký 19.18 – “Chớ toan báo thù, chớ giữ sự báo thù cùng con cháu dân sự mình; nhưng hãy yêu thương kẻ lân cận ngươi như mình: Ta là Đức Giê-hô-va”.

Điều răn phải yêu thương cũng là cũ theo ý nghĩa mà bất cứ ai nghe giảng sứ điệp Tin lành qua chiều dài thời gian sẽ đối diện với mạng lịnh phải yêu thương của Đức Chúa Trời.

Mathiơ 22.37-40 – “Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ngươi hãy hết lòng, hết linh hồn, hết ý mà yêu mến Chúa, là Đức Chúa Trời ngươi. Ấy là điều răn thứ nhất và lớn hơn hết. Còn điều răn thứ hai đây, cũng như vậy: Ngươi hãy yêu kẻ lân cận như mình. Hết thảy luật pháp và lời tiên tri đều bởi hai điều răn đó mà ra”.

Giăng 13.34-35 – “Ta ban cho các ngươi một điều răn mới, nghĩa là các ngươi phải yêu nhau; như ta đã yêu các ngươi thể nào, thì các ngươi cũng hãy yêu nhau thể ấy. Nếu các ngươi yêu nhau, thì ấy là tại điều đó mà thiên hạ sẽ nhận biết các ngươi là môn đồ ta”.
Từ ban đầu các môn đồ đã đối diện với mạng lịnh phải yêu thương ở một cấp độ cao hơn. Họ được kêu gọi phải yêu thương nhau nhiều y như Chúa Jêsus đã yêu thương họ vậy.

Chúng ta được kêu gọi phải yêu nhau nhiều y như Chúa Jêsus đã yêu thương chúng ta.
Chúa Jêsus yêu thương chúng ta nhiều chừng nào?
 Ngài yêu thương chúng ta đủ để rời bỏ mọi vinh quang của thiên đàng, nơi Ngài ngự trị với Đức Chúa Cha để đến với đất và trở nên con người giống như chúng ta.
 Ngài yêu thương chúng ta đủ để chịu đựng 33 năm sống giữa vòng họ thật là thấp hèn.
 Ngài yêu thương chúng ta đủ để chịu chết trên thập tự giá ở đồi Gôgôtha, trả giá cho tội lỗi mà quí vị và tôi đã phạm. Tình yêu nầy không những đã đến từ Đức Chúa Con, mà cũng đến từ Đức Chúa Cha nữa.

I Giăng 4.10 – “Nầy sự yêu thương ở tại đây: ấy chẳng phải chúng ta đã yêu Đức Chúa Trời, nhưng Ngài đã yêu chúng ta, và sai Con Ngài làm của lễ chuộc tội chúng ta”.
 Ngài yêu thương chúng ta đủ để ban ra ơn tha thứ và sự sống đời đời cho hết thảy những ai chịu tin theo Ngài.

Giăng 3.16 – “Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời”.
 Ngài yêu thương chúng ta đủ để tiếp tục cầu thay cho chúng ta bên tay hữu của Đức Chúa Trời.

Chúa Jêsus phán với quí vị và tôi: “Ta muốn các ngươi phải yêu nhau nhiều cũng y như ta đã yêu các ngươi vậy. Nếu các ngươi làm theo điều nầy, thế gian sẽ nhìn biết các ngươi là môn đồ ta”.
Chúa Jêsus gọi đây là “điều răn mới”. Giăng gọi đó là điều răn cũ, song chỉ theo ý nghĩa của những điều Giăng đã nghe đã viết ra từ lúc ban đầu họ tiếp xúc với Tin lành của Đấng Christ. Điều nầy là cũ theo thời gian nhưng mới ở sức sống của nó.

ĐIỀU RĂN CŨ – câu 7
ĐIỀU RĂN MỚI – câu 8

“Song le, ta cũng viết cho anh em điều răn mới, là điều chân thật trong Chúa và trong anh em, vì sự tối tăm đã tan rồi, và sự sáng thật đã soi sáng”

Làm sao có cái gì đó vừa cũ lại vừa mới cùng lúc cho được?
Cho phép tôi đưa ra cho quí vị thấy vài trường hợp.
Không đầy một tháng mấy trăm thợ săn đuổi theo một con nai ra khỏi khu rừng.
Đối với hầu hết các thợ săn nầy đây là một việc cũ. Họ đã làm như thế nhiều lần trước đây rồi.
Tuy nhiên, niềm vui của việc ở trong rừng, và niềm vui của người thợ săn là mới mỗi lần kinh nghiệm điều nầy. Kinh nghiệm trở nên mới trong sự thích thú và cảm xúc mãnh liệt.

Hầu hết quí vị đều biết rõ chúng ta là bậc ông bà rồi.
Đối với chúng ta sự thể nầy chẳng phải là mới lạ đâu. Chúng ta đã là ông bà trong gần 7 năm trời rồi.
Nhưng mỗi lần có một đứa cháu được thêm vào trong gia đình thì đó là “mới”. Có một sự sống mới, một trẻ con mới cung ứng cho chúng ta niềm vui và sự thích thú mới mỗi lần kinh nghiệm có thêm một đứa cháu.

Điều răn phải yêu thương ở một cấp độ cao hơn là thật trong Chúa Jêsus. Ngài đi lên thập tự giá vì chúng ta.
Nhưng ngay cả lúc nầy đây, Ngài vẫn còn yêu thương chúng ta. Tầm cở tình yêu của Ngài đang kéo dài ra. Cường độ yêu thương của Ngài cứ tiếp tục tăng thêm.
Tình yêu của Ngài là mới theo chiều rộng và theo cường độ mỗi lần Ngài cứu một linh hồn.
Tình yêu của Ngài là mới theo chiều rộng và theo cường độ mỗi lần Ngài ban ơn tha thứ cho một tín đồ.
Tình yêu của Ngài là mới theo chiều rộng và theo cường độ mỗi lần Ngài trả lời cho một lời cầu nguyện.
Tình yêu của Ngài là mới theo chiều rộng và theo cường độ mỗi lần Ngài trình với Đức Chúa Trời vì ích cho chúng ta.
Điều răn mới phải yêu thương là chơn thật trong Ngài.

Và điều răn mới phải yêu thương cũng là chơn thật trong chúng ta nếu chúng ta thực sự được sanh lại.

II Côrinhtô 5.17 – “Vậy, nếu ai ở trong Đấng Christ, thì nấy là người dựng nên mới; những sự cũ đã qua đi, nầy mọi sự đều trở nên mới”.

Có một niềm vui và cường độ mới mỗi lần chúng ta giúp đỡ ai đó xuất phát từ tình yêu dành cho Đấng Christ.
Có một niềm vui và cường độ mới khi chúng ta tha thứ cho ai đó xuất phát từ tình yêu dành cho Đấng Christ.
Có một niềm vui và cường độ mới khi chúng ta gắn bó với nhau trong mối tương giao với các Cơ đốc nhân khác.
Có một niềm vui và cường độ mới khi chúng ta đưa ai đó về với Đấng Christ.

Giờ đây tại sao điều răn mới phải yêu thương nầy lại là khả thi?
Vì sự tối tăm đã qua rồi!

Êphêsô 2.1 – “Còn anh em đã chết vì lầm lỗi và tội ác mình”.

Tại sao điều răn mới phải yêu nhau là khả thi?
Vì bóng tối tăm đã qua và sự sáng thật đà soi sáng!

Sự sáng thật hiện đang soi sáng trong tấm lòng của chúng ta.
Giăng 8.12 – “Đức Chúa Jêsus lại cất tiếng phán cùng chúng rằng: Ta là sự sáng của thế gian; người nào theo ta, chẳng đi trong nơi tối tăm, nhưng có ánh sáng của sự sống”.
Và quí bạn tôi ơi, sự sáng của sự sống là sự sáng của tình yêu thương. Chúng ta càng để cho sự sáng của Chúa Jêsus chiếu sáng qua chúng ta, tình yêu của chúng ta càng thêm lên trong sự vui mừng và nơi cường độ.
Điều răn phải yêu thương là mới theo một ý nghĩa khác nữa.
Mỗi ngày Chúa Jêsus đang tìm kiếm các phương thức mới để yêu thương chúng ta. Thí dụ, tuần nầy Ngài chọn yêu thương gia đình của Peter khi chúng ta nhóm lại để chôn cất hài cốt của mẹ tôi. Ngài cũng yêu thương chúng ta bằng cách mau mau cung ứng một người đến mua căn nhà của bố mẹ tôi.

Mỗi ngày chúng ta sẽ tìm thấy các phương thức mới để yêu nhau. Tình yêu không bị nhốt trong cái ao tù. Tình yêu ấy lớn dần lên.

ĐIỀU RĂN CŨ – câu 7
ĐIỀU RĂN MỚI – câu 8
ĐIỀU GÌ ĐÓ LÀM CHO MÙ QUÁNG – Các câu 9, 11

I Giăng 2.9 – “Kẻ nào nói mình ở trong sự sáng, mà ghét anh em mình thì còn ở trong sự tối tăm”.

Có người xưng nhận mình đã được cứu, đã được sanh lại. Thế mà đời sống của những người nầy đầy dẫy với thù hận.

Có khi họ thù ghét người mang chủng tộc khác.
Có khi họ thù ghét người mang quốc tịch khác.
Có khi họ thù ghét người nào làm tổn thương họ.
Có khi họ thù ghét kẻ làm tổn thương người họ yêu thương.
Có khi họ thù ghét những Cơ đốc nhân khác vì những Cơ đốc nhân nầy đã gây tổn thương cho họ, hay cho người họ yêu thương, hoặc vì họ bị Cơ đốc nhân khác đố kỵ.
Có khi họ thực sự thù ghét mọi người.

Người nào ghét anh em mình thì còn ở trong sự tối tăm.
Người nào ghét anh em mình có thể xưng mình đang bước đi trong sự sáng của Chúa, nhưng sự thật đang kết án người.

I Giăng 2.11 – “Nhưng ai ghét anh em mình, thì ở trong sự tối tăm, làm những việc tối tăm, và không biết mình đi đâu, vì bóng tối tăm đã làm mù mắt người”.

Giờ đây chúng ta đang hợp lý hoá thái độ thù ghét nầy. Chúng ta có thể gọi đấy là cái gì đó khác hơn thù ghét.
 “Ồ tôi không ghét anh ấy đâu. Tôi chỉ không muốn ở gần anh ấy thôi”.
 “Ồ tôi không ghét ông ấy đâu. Tôi không thể nghe ông ấy dạy nữa, sau khi biết rõ những điều ông ấy đã làm cho tôi”.
 “Ồ tôi không ghét cô ấy đâu. Tôi không thể quên được thể nào cô ấy đã làm tổn thương tôi”.

Thật là vui cho Dottie và tôi khi có Mục sư Tim Cappucci cùng vợ của ông ấy, Mirielie ở trong nhà của chúng tôi trong suốt Recharge Weekend. Tôi từng làm chủ toạ Hội Thánh mà ông đang làm chủ toạ, vì vậy chúng tôi quan tâm đến đời sống của dân sự. Một số điều chúng tôi đã nghe đều rất khích lệ.

Một số việc chúng tôi nghe nói không khích lệ lắm đâu.
Chúng tôi đã nghe nói tới một cặp vợ chồng kia chúng tôi làm phép giao cho rồi họ đã ly dị. Cô ấy đã không tha thứ cho một sai phạm mà anh ấy mắc phải rồi gạt bỏ anh ấy để đi tìm một lối sống khác.
Chúng tôi cũng nghe nói về một người mà vợ của ông ta đã đăng ký dạy trong Trường Cơ đốc của chúng tôi hơn 20 năm. Ông ta cho rằng vợ của mình rất nhiệt tình và vẫn cứ nói hoài về việc đó!
Chúng tôi cũng nghe nói về những người đã phá vỡ mối tương giao với gia đình cùng những bạn bè thân quen. Điều nầy làm phân rẽ Hội Thánh.

I Giăng 2.11 – “Nhưng ai ghét anh em mình, thì ở trong sự tối tăm, làm những việc tối tăm, và không biết mình đi đâu, vì bóng tối tăm đã làm mù mắt người”.

Chúng ta biết rõ người nào đã “bị mù bởi sự thù ghét”.
Chúng ta biết rõ người nào làm sụp đổ hai toà nhà (11/9) và giết người vô tội vì cớ thù hận.
Chúng ta biết người nào đã giết người hoặc hãm hại gia đình hay bạn bè trong cơn giận của thù hận. Tin tức lúc nào cũng có thông tin đó.

Và chúng ta không nghĩ rằng thù hận đang tác động vào chúng ta.
Nếu chúng ta giữ sự oán hận đối cùng người khác
Nếu chúng ta không tha thứ
Nếu chúng ta giữ mối ác cảm
Nếu chúng ta có điều chi nghịch cùng người khác
Chúng ta đang bước đi trong bóng tối tăm và chúng ta không thể suy nghĩ rõ ràng vì chúng ta bị lừa dối.

Hêbơrơ 12.15 – “Khá coi chừng kẻo có kẻ trật phần ân điển của Đức Chúa Trời, kẻo rễ đắng châm ra, có thể ngăn trở và làm ô uế phần nhiều trong anh em chăng”.
Khi chúng ta không tha thứ chúng ta không để cho ân điển của Đức Chúa Trời điều khiển chúng ta.
Khi chúng ta thù hận chúng ta không để cho ân điển của Đức Chúa Trời cai quản chúng ta.
Khi chúng ta có điều chi nghịch cùng người khác, chúng ta không để cho ân điển của Đức Chúa Trời điều khiển chúng ta.
Chúng ta đã làm buồn ân điển của Đức Chúa Trời.
Một ngọn rễ cay đắng sẽ đâm ra và làm rối rắm chúng ta.
Nó khiến cho chúng ta phạm sai lầm và chúng ta thất bại không suy nghĩ hành động rõ ràng vì chúng ta đã bị làm cho mù quáng rồi.
Và phần tệ hại nhất là đây, có nhiều người bị ô uế do sự cay đắng của chúng ta.

Họ bị tổn thương bởi lời nói và hành động cay đắng của chúng ta rồi bản thân họ cũng cay đắng nữa.
Họ sẽ thừa tự tình trạng cay đắng của chúng ta đối cùng nhiều người khác.
Con trai hay con gái, chồng hay vợ, anh hay chị có thể trở nên cay đắng nghịch lại người khác vì sự cay đắng của một thành viên trong gia đình.
Một người bạn có thể trở nên cay đắng vì cớ tình trạng cay đắng của một thành viên gia đình khác.
Tôi muốn quí vị dừng lại và suy nghĩ trong một phút.
Quí vị có bị mù quáng bởi tình trạng cay đắng hay thù hận không?

ĐIỀU RĂN CŨ – câu 7
ĐIỀU RĂN MỚI – câu 8
ĐIỀU GÌ ĐÓ LÀM CHO MÙ QUÁNG – Các câu 9, 11
ĐIỀU GÌ ĐÓ CHƠN THẬT – câu 10

I Giăng 2.10 – “Ai yêu mến anh em mình, thì ở trong sự sáng, nơi người đó chẳng có điều chi gây cho vấp phạm”.

Chúng ta đã nhìn thấy Chúa Jêsus là sự sáng của thế gian.
Nếu chúng ta ở trong sự sáng đó, chúng ta sẽ để cho Chúa Jêsus chiếu sáng qua chúng ta.
Khi chúng ta ở trong sự sáng, Chúa Jêsus điều khiển chúng ta qua Thánh Linh Ngài.
Khi chúng ta ở trong sự sáng, chúng ta để cho Chúa Jêsus thanh tẩy chúng ta khỏi mọi tội lỗi.
Khi chúng ta ở trong sự sáng, Chúa Jêsus yêu thương tha nhân qua chúng ta.

Và chúng ta yêu tha nhân, chúng ta sẽ không vấp ngã trong bóng tối tăm.
Nhưng còn quan trọng hơn thế nữa, người khác sẽ không làm cho chúng ta vấp phạm! Chúng ta sẽ không gây cho người khác vấp phạm.
Nếu Cơ đốc nhân chỉ biết thể nào sự cay đắng của họ khiến cho nhiều người khác phải vấp ngã! Họ càng bằng lòng để cho Chúa Jêsus thay đổi họ.

Có một câu chuyện của người Tây ban Nha kể về một người cha và đứa con đã bị tống đi xa. Đứa con bỏ đi, và người cha bắt đầu lên đường tìm kiếm nó. Ông đã tìm kiếm trong nhiều tháng trời mà chẳng được gì. Sau cùng, trong một nổ lực cuối cùng để tìm đứa con, người cha đăng quảng cáo trên tờ báo ở Madrid. Tờ quảng cáo đăng như sau: “Paco yêu dấu, hãy đón cha ở trước toà soạn tờ báo nầy vào buổi trưa ngày thứ Bảy. Tha thứ hết mọi sự. Cha yêu con. Cha của con”.

Đến ngày thứ Bảy 8 giờ sáng Pacos xuất hiện, đang tìm sự tha thứ và tình yêu thương từ cha của nó. [Bits & Pieces, October 15, 1992, p. 13, http.//www.bible.org/illus.asp?topic_id=576].

Ai đang cần ơn tha thứ và tình yêu thương của quí vị?
Mẹ và cha của tôi đã lìa khỏi thế gian mới đây.
Đối với sự hiểu biết của tôi, họ đã tha thứ cho bất cứ ai đã làm tổn thương họ.
Theo tôi hiểu thì chẳng ai có điều chi nghịch lại họ cả.
Liệu điều nầy sẽ có thực đối với quí vị khi quí vị qua đời chăng?

Đừng trở thành vầng đá vấp chơn.
Hãy bước đi trong sự sáng!
Hãy yêu thương thay vì thù hận!
Điều nầy rất chơn thật!
Hai điều khả thi là yêu thương và thù hận.

ĐIỀU RĂN CŨ – câu 7
ĐIỀU RĂN MỚI – câu 8
ĐIỀU GÌ ĐÓ LÀM CHO MÙ QUÁNG – Các câu 9, 11
ĐIỀU GÌ ĐÓ CHƠN THẬT – câu 10
***

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét