Thứ Tư, 31 tháng 3, 2010

I Giăng 3.4-10: "NHỮNG DẤU HIỆU CHỈ RA CON CÁI CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI"



I Giăng 3.4-10
NHỮNG DẤU HIỆU CHỈ RA CON CÁI CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI
Như bạn biết đấy, chúng ta có khuynh hướng mang lấy những điểm giống với cha mẹ mình theo phần xác. Chúng ta cũng có khuynh hướng mang lấy những điểm giống với bố mẹ về tình cảm và về lý trí. Quan trọng nhất, chúng ta mang lấy những điểm giống nhau về mặt thuộc linh với bố mẹ của mình.
Làm ơn nhìn vào I Giăng 3.10: “Bởi đó, người ta nhận biết con cái Đức Chúa Trời và con cái ma quỉ: ai chẳng làm điều công bình là không thuộc về Đức Chúa Trời, kẻ chẳng yêu anh em mình cũng vậy”.
Phần thứ nhứt của câu nầy là một câu nói rất thú vị. Câu nói nầy cho chúng ta biết rằng sự khác biệt giữa con cái của Đức Chúa Trời và con cái của ma quỉ rất là rõ ràng! Điều nầy ám chỉ rằng có một tương thích gia đình! Một là bạn có những dấu hiệu chỉ ra con cái Đức Chúa Trời, hoặc những dấu hiệu chỉ ra con cái của ma quỉ!
Một con cái của Đức Chúa Trời là người được sanh vào trong gia đình của Đức Chúa Trời.
Con cái của ma quỉ là bất cứ ai không phải là con cái của Đức Chúa Trời. Có nhiều người trông đẹp đẽ, sáng láng lắm ở xung quanh chúng ta lại là con cái của ma quỉ, chỉ vì họ không tin cậy Đấng Christ. Bạn chẳng cần phải làm gì cả khi trở thành con cái của ma quỉ.
Bạn tin cậy Đấng Christ làm Cứu Chúa của mình thì trở thành con cái của Đức Chúa Trời. Giăng 1.12-13
I Giăng 3.4-10 giải thích cho chúng ta biết những tương thích gia đình là như thế nào đối với con cái của Đức Chúa Trời và con cái của ma quỉ. Tôi đã chọn phải nhấn mạnh những dấu hiệu chỉ ra con cái của Đức Chúa Trời, và chỉ cho bạn thấy điểm tương thích gia đình giữa con cái của Đức Chúa Trời và chính mình Đức Chúa Trời.
Trong tiểu đoạn Kinh thánh gốc của chúng ta, chúng ta có bốn dấu hiệu hay đặc điểm của con cái Đức Chúa Trời.
1. TỘI LỖI NGƯỜI PHẢI ĐƯỢC XỬ LÝ – Các câu 4-5
Nan đề quan trọng nhất con người có là tội lỗi.
Chính tội lỗi đang phân rẽ con người ra khỏi Đức Chúa Trời.
Trong câu 5 bạn thấy rằng trong Chúa Jêsus, Ngài là Đức Chúa Trời, chẳng có tội lỗi chi hết. Giây phút A-đam và Ê-va phạm tội trong Vườn Ê-đen, đã có sự phân rẽ ngay tức khắc giữa họ và Đức Chúa Trời.
Vì Đức Chúa Trời là công bình và thánh khiết, nghĩa là, phân rẽ ra khỏi tội lỗi đối với chính mình Ngài, Ngài không thể dung chịu tội lỗi. Đấy là lý do tại sao Êxêchiên 18.4 chép: “Linh hồn nào phạm tội, thì sẽ chết …”
Để cho Đức Chúa Trời lập chúng ta làm con cái của Ngài, con cái thật của Ngài sẽ mang lấy sự tương thích trong gia đình của Ngài, Ngài phải xứ lý với tội lỗi.
I Giăng 3.4: “Còn ai phạm tội tức là trái luật pháp; và sự tội lỗi tức là sự trái luật pháp”.
Đây là một định nghĩa về tội lỗi. Tội lỗi là vi phạm luật pháp, hay tình trạng phi luật pháp. Phạm luật pháp là loạn nghịch chống lại Đức Chúa Trời.
Có những định nghĩa khác về tội lỗi trong Kinh thánh, nhưng định nghĩa nầy nói rằng người nào phạm tội phạm luật pháp. Phạm luật pháp là loạn nghịch chống lại Đức Chúa Trời. I Samuên 15.22-23
Thường thì sự loạn nghịch của chúng ta nằm ở bên trong chớ không phải ở bên ngoài. Chúng ta thường muốn giữ luật pháp ở bề ngoài, trong khi ở bên trong chúng ta đang loạn nghịch chống lại các luật lệ của Ngài. Điều nầy cũng là tội lỗi. Mathiơ 23.28
I Giăng 3.5: “Vả, các con biết Đức Chúa Jêsus Christ đã hiện ra để cất tội lỗi đi, và biết trong Ngài không có tội lỗi”.
Tội lỗi cần phải được xử lý nếu chúng ta là con cái của Đức Chúa Trời.
Đây là cách Đức Chúa Trời xử lý với tội lỗi.
Ngài, có ý nói tới Chúa Jêsus, là Con của Đức Chúa Trời đã được tỏ ra, hay hiện ra, để cất tội lỗi đi. I Phierơ 2.24
Nếu bạn là con cái của Đức Chúa Trời, tội lỗi của bạn cần phải được xử lý. Êphêsô 1.7
2. NGƯỜI KHÔNG PHẠM TỘI VÌ NGƯỜI Ở TRONG ĐẤNG CHRIST
I Giăng 3.6: “Ai ở trong Ngài thì không phạm tội; còn ai phạm tội, thì chẳng từng thấy Ngài và chẳng từng biết Ngài”.
Hỡi Cơ đốc nhân, khi bạn nhìn vào câu nầy, bạn có thể hoảng sợ đấy.
Bạn có thể nói: “Được thôi, tôi đang phạm tội. Điều nầy có nghĩa là tôi không được cứu sao?”
Chắc chắn là không rồi! I Giăng 1.8-10
Cơ đốc nhân phạm tội.
Cơ đốc nhân làm buồn lòng Đức Chúa Trời.
Cơ đốc nhân có thể phạm tội.
Nhưng đối với chúng ta, những Cơ đốc nhân, trường hợp nầy là ngoại lệ và không phải là luật!
Cơ đốc nhân là một người đang ở trong Đấng Christ.
Người tương giao với Ngài, tìm cách làm đẹp lòng Ngài, và tìm cách sống cho Ngài. Người trò chuyện với Ngài và học biết về Ngài. Khi người ở trong Đấng Christ, người xưng tội và xử lý với tội lỗi trong đời sống mình, và nhận lãnh sự thanh tẩy, hầu cho người không tiếp tục phạm tội nữa.
Cơ đốc nhân sẽ xem xét đời sống mình đều đặn vì cớ tội lỗi, sử dụng những câu Kinh thánh như Châm ngôn 6.16-19 làm kim chỉ nam.
Hỡi con cái của Đức Chúa Trời, khi người ở trong Đấng Christ, đừng khiến tội lỗi trở thành thói quen hàng ngày.
Hãy chú ý, người chưa được cứu, là con cái của ma quỉ, tiếp tục phạm tội và không thấy hay nhận biết Đức Chúa Trời. Nếu một người xưng mình là con cái của Đức Chúa Trời, mà không có một sự thay đổi nào cả, có lý do cho sự nghi ngờ.
Nếu bạn xưng mình đã tin cậy Chúa Jêsus làm Cứu Chúa và tuyên bố đã tin cậy Chúa Jêsus chưa thay đổi cách sống của mình, tôi thấy cần phải lo đấy! II Côrinhtô 5.17, I Giăng 2.4-6
3. NGƯỜI LÀM SỰ CÔNG BÌNH
I Giăng 3.7: “Hỡi các con cái bé mọn, chớ để cho ai lừa dối mình: kẻ làm sự công bình là người công bình, như chính mình Chúa là công bình”..
Giăng đang nói ở đây về sự công bình thực tiễn hay làm sự công bình.
Giây phút bạn được cứu, bạn đã trở nên công bình trong địa vị của bạn ở trước mặt Đức Chúa Trời. Đấy là sự công bình về địa vị. Rôma 5.1, II Côrinhtô 5.21
Dựa vào đức tin của bạn nơi Đấng Christ, Đức Chúa Trời xem bạn là công bình.
Đấy là địa vị của bạn ở trước mặt Đức Chúa Trời.
Giăng đang nói ở câu 7 rằng con cái của Đức Chúa Trời sẽ bắt chước cha của mình. Người sẽ làm sự công bình.
Chúng ta thường nghĩ đến đời sống Cơ đốc là chẳng nên làm điều chi sai trái. Còn hơn thế nữa đấy.
Đời sống Cơ đốc là làm điều chi là phải!
Mathiơ 23.23: “Khốn cho các ngươi, thầy thông giáo và người Pha-ri-si, là kẻ giả hình! vì các ngươi nộp một phần mười bạc hà, hồi hương, và rau cần, mà bỏ điều hệ trọng hơn hết trong luật pháp, là sự công bình, thương xót và trung tín; đó là những điều các ngươi phải làm, mà cũng không nên bỏ sót những điều kia”..
Trong câu Kinh thánh nầy ở sách Mathiơ, Chúa chúng ta đang công bố ra một loạt những điều “khốn cho” giáng trên những kẻ thiên về với luật pháp trong thời ấy, những người Pharisi.
Ngài nói cho họ biết rằng họ rất chi tiết khi dâng phần mười thậm chí những việc nhỏ nhất như phần mười bạc hà, rồi bỏ qua những điều hệ trọng hơn trong luật pháp. Những điều hệ trọng hơn nầy của luật pháp, tôi cảm thấy, mô tả sự công bình thực tiễn.
Những điều hệ trọng hơn trong luật pháp, theo Chúa Jêsus chúng ta là: “sự công bình, thương xót và trung tín”.
SỰ CÔNG BÌNH
Công bình là đối đãi với Đức Chúa Trời và con người cách công bình, theo những tiêu chuẩn công bình của Đức Chúa Trời.
THƯƠNG XÓT
Nếu bạn đọc Luật pháp Cựu Ước, bạn sẽ thấy rằng có những điều khoản nói tới sự thương xót.
Chiếc áo của người nghèo không được cầm cố như vật thế cho món nợ qua đêm.
Hai đầu đồng phải chừa lại không gặt để người nghèo có thể mót lấy, nhờ đó mà có đồ ăn.
Có những thành ẩn náu để cho người ta trốn vào đấy, nếu người tình cờ làm mất mạng của ai đó.
Ngày nay Chúa chúng ta trông mong người công bình tỏ ra lòng thương xót.
ĐỨC TIN HAY TRUNG TÍN
Đức Chúa Trời kêu gọi người công bình phải bước đi trong đức tin.
Đức Chúa Trời kêu gọi người công bình phải sống thật trung tín.
Trung tín được tác động bởi đức tin trước sau như một.
Chúng ta không thể làm sự công bình nếu không có sự vùa giúp và sự mặc lấy quyền phép của Chúa.
Nếu chúng ta đã được cứu, chúng ta sẽ có lòng ham muốn bước đi cách công bình. Chúng ta sẽ tỏ ra những dấu hiệu về việc làm ra sự công bình, mặc dầu chúng ta có sơ suất.
4. NGƯỜI CÓ MỘT BỔN TÁNH MỚI
I Giăng 3.9: “Ai sanh bởi Đức Chúa Trời, thì chẳng phạm tội, vì hột giống của Đức Chúa Trời ở trong người, và người không thể phạm tội được, vì đã sanh bởi Đức Chúa Trời”.
Không một ai sanh bởi Đức Chúa Trời mà phạm tội!
Có những người lạc sai trong một thời gian, nhưng rồi đã quay trở lại.
Họ sống trong tội lỗi một thời gian, nhưng rồi Chúa nắm giữ họ, vì họ là con cái của Đức Chúa Trờ.
Tại sao rất khó cho một con cái Đức Chúa Trời phải phạm tội?
Vì con cái của Đức Chúa Trời có một bổn tánh mới, người đã nhận lãnh bổn tánh nầy khi người tin cậy Đức Chúa Jêsus Christ làm Cứu Chúa.
Khi một người được sanh lại bởi Đức Chúa Trời, người đã được cứu là kết quả của Đức Chúa Trời đang gieo hột giống của Ngài trong người, được tái sanh.
Là dòng dõi của một người sẽ tạo ra một người mang lấy những đặc điểm tương thích; và cũng như vậy với giống của con ngựa, con chó hay con mèo; dòng giống của Đức Chúa Trời sẽ nhận lãnh nơi sự sanh lại tạo ra một bổn tánh mới và giống như bổn tánh của Đức Chúa Trời.
Bổn tánh cũ là tội lỗi dựa theo A-đam.
Bổn tánh mới là công bình, chiếu theo Đấng Christ.
Việc của chúng ta là hãy để cho bổn tánh mới cai trị chúng ta chớ không phải bổn tánh cũ. Rôma 5.17
1. TỘI LỖI NGƯỜI PHẢI ĐƯỢC XỬ LÝ
2. NGƯỜI KHÔNG PHẠM TỘI VÌ NGƯỜI Ở TRONG ĐẤNG CHRIST
3. NGƯỜI LÀM SỰ CÔNG BÌNH
4. NGƯỜI CÓ MỘT BỔN TÁNH MỚI
***

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét