VỊ TRÍ CỦA MỘT PHỤ NỮ
____________________________________________
Xin đọc: I Timôthê 2.8-15; I Samuên 1.13; Êsai 3.16-24; I Phierơ 3.3-4; I Côrinhtô 14.33-35; Sáng thế ký 2.18-25, 3.4-6, 16; I Côrinhtô 11.7-9,11
Kinh Thánh dạy rất rõ ràng một sự phân biệt các vai trò của người nam và người nữ. Khi lý trí biết suy nghĩ và bàn bạc về sự chênh lệch đã được làm ra, thì vừa buồn mà cũng vừa vui cho nó. Có điều gì đã xảy ra cho "Con trai là con trai "và "Con gái là con gái" không? Có gì sai với một thế giới được dựng nên bằng cả hai người nam và người nữ mà chẳng có một “người” trung tính nào hết? Tại sao một bưu tá viên [nữ] lại không thể là một người đưa thư [nam]? Tại sao ngày nay lại có tội diệt chủng? Tại sao lại có sự thúc đẩy việc kết hợp toàn bộ nam nữ với nhau chứ?
Có nhiều lý do mà chúng ta có thể liệt kê ra, mọi sự cần phải làm với sự suy đồi đi xuống của dòng giống con người (nam và nữ), nhưng đấy không phải là tiêu điểm của chúng ta trong phần bàn bạc nầy. Với Kinh Thánh là thẩm quyền đầy đủ và tối hậu của chúng ta, chúng ta sẽ xem xét dự tính và huấn thị của Đức Chúa Trời đối với những người mà Ngài đã dựng nên là “người nữ”.
Xã hội Mỹ hiện đại đặc biệt nhấn mạnh những gì nó nghĩ nữ giới đang nắm quyền chủ động và đang bắt tay làm, nhưng Lời của Đức Chúa Trời cũng nói cho chúng ta biết, có những điều mà họ không được làm.
Có một vai trò và địa vị dễ xác định, trước sau như một, được cung ứng cho nam và nữ giới trong sự sáng tạo và trong Hội Thánh, và sở dĩ có như thế là vì sự cải thiện và tận hưởng chung của CẢ HAI giới - chớ không cho riêng ai.
Suy nghĩ của xã hội hiện nay về vai trò của nữ giới là ngược lại với Kinh Thánh và nhận định chung. Tệ hại hơn, hầu hết các hệ phái chính thống đang bóp méo hay làm cong quẹo các phần Kinh Thánh có liên quan. Kết quả là giới nữ trở thành nạn nhân của việc làm nầy, và thường thì họ không nhận biết được.
Có một trình tự và sự sắp xếp trong muôn vật, kể cả ở con người. Nói cách đơn giản: Vai trò Đức Chúa Trời dành cho cánh nam giới là lãnh đạo và vai trò của Ngài dành cho nữ giới là phải thuận phục để cả hai giới đạt tới thành công và hạnh phúc. Chúng ta biết rõ mọi cảm xúc dâng cao ở đây. Các vai trò và những trách nhiệm nầy dù riêng biệt và khác biệt nghĩa là không có một việc gì phải làm với sự bình đẳng hoặc với khả năng.
Ai có thiện cảm với những người theo thuyết nam nữ bình quyền với tư thế cuồng tín chắc chắn tìm cách đưa ra một sự phân biệt giữa nhận định của họ và các nhận định khác. Nếu quí vị không nghĩ nữ giới sẽ trở thành Tổng thống hay thành các Mục sư được tấn phong hẳn hòi, chắc chắn họ sẽ tố cáo quí vị về việc mong muốn phụ nữ chỉ là những cái mắc trên khúc cây mà thôi. Điều nầy bất công, không đẹp đẽ gì hết.
Có một số sự lựa chọn giữa một vị giám mục và cái mắc cây. Tôi không nghĩ có nhiều người thực sự tin I Côrinhtô 14.34, ở đây chỉ ra nữ giới không được nói “bất cứ điều gì”trong nhà thờ. Nữ giới được phép -- thậm chí được lịnh -- dạy theo những nội dung nhất định (Tít. 2.4-5). Nhưng có một sự khác biệt rất lớn giữa một vị thị trưởng và một người được ủy quyền.
Những người theo thuyết nam nữ bình quyền luôn xu hướng vào câu "địa vị của một phụ nữ” - tuy nhiên cách đây nhiều năm ở Mỹ đây là mệnh đề diễn đạt chung của xã hội. Địa vị của một người nam là Đầu của gia đình, là người "đội ông Táo” là "trụ cột trong gia đình" hoặc là "người thắng lợi trong công việc" mà xã hội có cần. Nam giới là nam giới còn nữ giới là nữ giới, nghĩa là những kẻ giữ nhà, trông trẻ, người ban ra lòng thương xót, bài hát, bài thơ. Có những việc trôi êm ả và có những gia đình được nhiều hạnh phúc hơn.
Ở điểm nầy có người sẽ tìm cách làm thân trâu ngựa như hàng triệu người đã chịu khổ dưới thời “các tộc trưởng” hoặc bị bẫy trong một hệ thống do nam giới thống trị. Có hai việc mà chúng ta phải tiếp tục xem xét —
1.) Điều sai quấy không được sửa sai và sự lạm dụng vai trò của nam giới không có lý do bào chữa cho sự bất tuân của nữ giới và …
2.) Thêm hàng triệu người – và lịch sử minh chứng sự kiện nầy – được thoả lòng và đã sống rất thích ứng với đường lối mà họ đang sinh sống. Người sống bất hạnh chỉ có ở trong thiểu số – đặc biệt khi xã hội cư xử nghiêm chỉnh với phụ nữ (chúng ta không nói tới người dã man ở đây), cung ứng sự bảo hộ và trao quyền hành cho các phụ nữ nầy, không còn có cách nào khác nữa.
3.) — Đã có một ít xã hội theo chế độ Mẫu hệ đã bắt bớ nam giới trong lịch sử mà quí vị có biết.
Như ở Âu châu và nước Mỹ (và chúng ta buộc phải giới hạn phần bàn bạc về họ một khi họ thực sự là loại xã hội duy nhất vâng theo các vai trò Kinh Thánh ấn định ở bất kỳ một cấp độ nào) có những việc trôi êm ả và đã tạo ra một cơ sở cho thế giới văn minh và thành công nhất.
Bây giờ bước qua Đệ II Thế Chiến về những việc đúng đã bị chuyển thành sai. Nam giới ra chiến trường và nữ giới phải lao động. Nam giới trở về - và nữ giới thì không.
Phong trào phụ nữ bị đổi thành thuyết nam nữ bình quyền và đã lừa bịp nhiều người nữ vào việc tin theo những lời dối trá của phong trào ấy.
Nhiều người nữ Cơ đốc cảm thấy mình là con mồi của phong trào nầy, mà vẫn bước theo. Đổi lại, họ bất chấp quá khứ, bực tức các vị Mục sư nào cảnh báo họ và tệ hại nhất, họ chống đối Lời Đức Chúa Trời cả phần thành văn và bên trong họ nữa. Điều nầy đặt họ và gia đình họ vào mối nguy hiểm và họ sẽ gánh chịu những cuộc tấn công của kẻ thù. Chúng ta phải nhớ, khi chúng ta rơi vào triết lý của xã hội, triết lý sẽ trở thành cơ sở cho suy tưởng của chúng ta, chúng ta đánh mất cái nền của Kinh Thánh dành cho đời sống của chúng ta và cho mối thông công của chúng ta với Đức Chúa Trời.
Chúng ta chuyển suy tưởng nầy cho Đức Chúa Trời và chúng ta vặn cong bổn tánh thực của Ngài. Khi nghĩ rằng Đức Chúa Trời phải đối xử với mọi người bình đẳng hoặc sự tử tế đó chính là thuộc tính thiêng liêng, đây là một trường hợp.
Chúng ta, là những tín đồ, không nhìn biết được cái khung mà xã hội đã nắn đúc nên “suy tưởng Cơ đốc” của chúng ta. Chúng ta thường tiếp thu những điều Kinh Thánh không nói rõ ràng, vì người ta thường nói với nhau về các chuyện đó.
Thuận phục không phải là sự biểu lộ địa vị thấp kém hơn, mà là sự biểu lộ ra vai trò mà Đức Chúa Trời đã ấn định.
Các quy định trong sự sáng tạo (hay những tiêu chuẩn của thiên nhiên) là những chỉ báo của các nguyên tắc. Nếu một phân đoạn Kinh Thánh cho thiên nhiên (hay sự sáng tạo) là nền tảng gốc của nó, nó chuyển thành văn hoá. Chúng ta thấy các hiệu lực nầy trong những phân đoạn dạy về chức năng lãnh đạo của người nam, hôn nhân, và tình trạng tội lỗi của tình trạng đồng giới tính.
CHÚ Ý: Có phải những người nữ đã được cứu tin hay không tin chúng ta đang sống trong những ngày sau rốt? Được thôi?!? Những hành động nói lớn tiếng hơn lời lẽ. Nếu thực vậy, thì tại sao họ không biết đâu là thay đổi đã diễn ra trong 40 năm cuối, và kết quả của nó? Ma Quỉ chẳng dại dột đâu và hắn đã dự trù một cuộc tấn công toàn diện vào giới nữ và gia đình, là chỗ mà hắn rất thành công lâu nay. Hãy đứng vững, hỡi người nữ Cơ đốc và hãy trở thành những gì Đức Chúa Trời Toàn Năng muốn quí vị phải trở thàmh! Hãy liệng ra xa những mối manh xiềng xích áp bức về mặt chính trị, những thứ làm cho quí vị cảm thấy mình trống không và cô độc, hãy mang lên vai gánh nặng của xã hội mà nam giới đang gánh vác và cùng chịu khổ với họ!!!
Sự thuận phục của nữ giới không phải là một lời kêu gọi hãy làm người đứng cuối trong Nước Trời, mà đúng ra, hãy đứng vào địa vị danh dự. Các thiên sứ được chọn thì cao cả hơn chúng ta – nhưng chúng ta sẽ trị vì trên cả họ. Có phải các thiên sứ nầy đã cảm thấy xấu hổ hay thấp kém chăng? Không! Ai là lớn nhất, chêrubin nào bất phục và loạn nghịch theo đuổi sự vinh hiển riêng mình, hoặc con cái nào của Đức Chúa Trời chịu phục để chào đời trong một máng cỏ, bị khạc nhổ, bị hành hại rồi bị chế giễu và bị giết đi?
Chúng ta xem xét một vài tấm gương nói về nữ giới trong Kinh Thánh và địa vị của họ ….
Bây giờ trước khi có ai đó chỗi dậy và nói như vẹt những gì các vị giáo sư tôn giáo trong các Trường Đại học hay trong Thần học viện đã nói với họ, Cựu và Tân ước đều nhất trí đối với vai trò của nữ giới. Đức Chúa Trời vốn không, đã không thay đổi lý trí của Ngài về đề tài ấy..
I Côrinhtô 14.34 "phục tùng cũng như luật pháp dạy".
Đức Chúa Trời đã nhiều lần kêu gọi phục vụ theo đủ mọi hình thái và lèo lái bàn tay của cả nam và nữ giới theo nhiều cách khác nhau, nhưng Ngài không hề thay đổi lý trí của Ngài về các vai trò của họ.
Vì chúng ta chưa nhắc tới Êva hay Sara hoặc bất kỳ một câu chuyện nào trong Sáng thế ký nói về nữ giới, vì họ là tấm gương của nữ giới trong chỗ đứng của họ. Chúng ta sẽ không tập trung vào những người không ở đúng vai trò cần phải bàn bạc ở đây.
Miriam
Có người cho rằng từ lúc Đức Giêhôva phán qua nàng trong Cựu ước, ngày nay nữ giới có thể lãnh đạo nam giới (Dân số ký 12.1-2).
*Không có một sự gì tỏ ra rằng Miriam là lãnh đạo của nam giới hết. Sau lần giải cứu ra khỏi Ai cập, bà đã lãnh đạo một số phụ nữ trong công tác ngợi khen Đức Chúa Trời.
Xuất Êdíptô ký 15.20: “…các đàn bà đều đi ra theo người”, cầm trống cơm và múa. Có một sự trước sau như một trong hai giao ước. Nữ giới phải được dạy dỗ và lãnh đạo nữ giới ngày nay (Tít 2.3-5).
Đêbôra
Các Quan Xét 4.4-5: “…và dân Ysơraên lên đến cùng người, đặng nghe sự xét đoán”.
…. Họ đang ở trong thời kỳ bội đạo (Các Quan Xét 4.1), Đức Chúa Trời đã sử dụng Đêbôra để xét đoán dân Israel. Đêbôra đã không lãnh đạo dân Israel, mà họ lên đến với bà đặng nghe sự xét đoán. Rõ ràng bà là một phụ nữ rất khôn ngoan.
Khi đến lúc dấy lên một nhà lãnh đạo, Đức Chúa Trời đã chọn một người đờn ông (Barác) – (Các Quan Xét 4.6-7).
Đức Chúa Trời vẫn sử dụng một người đờn ông để giải phóng Israel, chớ không phải một người đờn bà, mặc dù Đức Chúa Trời có quyền sử dụng Đêbôra để giải cứu họ.
*Kinh Thánh không hề dạy nữ giới không được tự phát triển để học khôn ngoan. Khi bà kiếm được sự khôn ngoan, và có thể phụ giúp dân sự với các nan đề trong cuộc sống, bà cần phải nhớ vai trò của bà không nằm ở chỗ chiếm đoạt quyền lực trên cánh đờn ông.
Nữ tiên tri Hunđa - II Các Vua 22
Hunđa là người nữ khác được Đức Chúa Trời đại dụng trong một thời điểm của lịch sử dân Israel. Khi Giôsia khởi đầu cuộc phấn hưng Đền Thờ, một bản sao luật pháp đã được tìm thấy. Họ đã đọc những lời cảnh báo được tìm thấy trong Luật pháp về các thứ hình phạt dành cho sự bất tuân. Giôsia đã sai các sứ giả đến gặp Hunđa để hỏi thăm về Luật pháp. Bà đã nói tiên tri về sự phán xét hầu đến giáng trên thành Jerusalem, mặc dù ngày ấy sẽ không rơi vào thời điểm trị vì của Giôsia.
Bà đã được cảm thúc, được Đức Chúa Trời đại dụng để phân phát ra Lời của Ngài, nhưng không có một biểu hiện nào cho rằng bà đã nắm lấy địa vị lãnh đạo trên cánh đờn ông trong Israel. Giống như Mary trong Tân ước, Đức Chúa Trời đã phán với nàng và người bà con của nàng.
Đức Chúa Trời đã hành động qua nữ giới trong Cựu ước và Ngài đã hành động qua nữ giới trong Tân ước. Tuy nhiên, những người nữ nầy không được đặt vào chỗ nắm lấy quyền bính hoặc trong những địa vị quyền lực cao hơn cánh đờn ông.
Mặc dù cả nam và nữ giới đều là hàng tôi tớ, họ là hàng tôi tớ theo nhiều hình thái khác nhau.
Những tấm gương các phụ nữ tin kính trong Tân ước
Tabitha Công vụ Các sứ đồ 9.36-39
Bêrítsin Công vụ Các sứ đồ 18.24-26, Roma 16.3-5 , I Côrinhtô 16.19
Êvôđi và Syntycơ Philíp 4.2-3
Không nhắc tới 3 bà Mary, Mathê hay Lôít giữa vòng các tấm gương sáng láng nầy.
Một phụ nữ phải dính dáng tới "các việc lành".
I Timôthê 2.9-10
Điều nầy còn hơn là có con cái nữa, mà còn phải chu tất mọi trách nhiệm phát xuất từ việc nuôi con cái. I Timôthê 2.15; Tít 2.3-5
Luôn luôn có công việc cần phải lo làm. Luôn luôn có công việc cần có phụ nữ lo làm.
Người nữ là người giúp đỡ cho người nam. Họ phải cùng nhau lo làm công việc.
*Trong Kinh Thánh, các thầy tế lễ, Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm, các vị Vua, các cấp lãnh đạo quân đội, các sứ đồ, các trước giả Kinh Thánh, các trưởng lão, hết thảy đều là nam giới. Người nữ có vai trò của họ, người nam có vai trò của họ. (Đưa ra một số điển hình).
1. Mọi địa vị đều rất quan trọng, nhưng họ có các vai trò khác nhau. Thí dụ: Trong các bộ môn thể thao và quân sự tất cả mọi địa vị đều cần thiết.
2. Đức Cha, Đức Chúa Con, hay Đức Thánh Linh - mỗi ngôi đều có vai trò khác nhau, nhưng là một.
Khi người ta nói ngôi nào quan trọng hơn, hay ngôi nào siêu việt hơn, hoặc ngôi nào tốt đẹp hơn, nam hay nữ giới, họ đang tỏ ra sự thiếu hiểu biết và một thành kiến do xã hội tạo ra để đặt nam & nữ giới vào sự đối nghịch hay sự tranh cạnh với nhau.
Họ đồng đẳng trước mặt Đức Chúa Trời, thế nhưng họ có những vai trò khác nhau phải chu toàn.
Cả nam và nữ giới phải cùng làm việc với nhau và chúc mừng nhau hơn là tranh cạnh với nhau. Cả hai giới phải trung tín với các vai trò mà Đức Chúa Trời đã ấn định cho cả hai. II Côrinhtô 5.17, Thi thiên 18.46.
***
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét