Thứ Ba, 8 tháng 6, 2010

Đaniên 2:1-49; "Đức Tin Sánh Với hư Cấu"



"ĐỨC TIN SÁNH VỚI HƯ CẤU!"
Đaniên 2.1-49
PHẦN GIỚI THIỆU: Xã hội chúng ta đang mong muốn đạt tới việc tin tưởng một điều gì đó một lần nữa. Trong khi mong muốn như thế nầy là rất tốt theo một chiều hướng nào đó, đối với nhiều người Chiêm Tinh và những sự dạy về Kỷ Nguyên Mới đã trở thành loại sở thích rất đậm nét. Chúng ta có những phu nhân Tổng Thống đang tìm tư vấn với những môi giới, đồng cốt trên mạng, những sách báo Kỷ Nguyên Mới thuộc về loại bán chạy nhất trên thị trường, và nhiều nhiều người nữa đang hướng vào những điều thần bí! Chúng ta lấy làm mệt mõi về loại tiếng “lạ” nầy, chúng chẳng hiến cho điều chi khác hơn là hư cấu!
MINH HỌA: Khi Barbara Bush là vợ và là phó Tổng Thống George Bush, người ta nói cho bà biết vì cả hai, chồng bà và bà đều là những người có cung song sinh, họ không nên lấy nhau! Bà nói, bà không biết phải làm gì về sự kiện nầy cho đến sau 43 năm sống chung vợ chồng! Phước cho bà vì trò đùa ở lời khuyên dại dột kia!
Không may, khi chúng ta đến gần với thiên niên kỷ kế tiếp, chúng ta sẽ thấy thậm chí một sở thích còn lớn lao hơn trong sự thờ lạy hình tượng và những điều thần bí. Đời sống của con người vốn trống rỗng và họ đang tìm kiếm hư cấu thay vì đức tin!
MINH HỌA: Trong thời gian 11 năm gần đây, tỉ lệ những người lớn nói họ đã ở trong sự đụng chạm với người chết đã tăng từ 27% đến 42%. Gần 20 triệu người Mỹ giờ đây hay nói tới những kinh nghiệm thần bí, kể cả sự chữa lành. (Psychology Today. January 1989 Issue. T. George Harris)
Cái điều đáng ngạc nhiên là hạng người thông minh, họ hay chế nhạo ý tưởng Chúa Jêsus là Con của Đức Chúa Trời, là Đấng đã chịu chết vì tội lỗi của họ, họ sẽ tin theo một kẻ nào đó lạ lùng, là kẻ hiến cho họ có được cái chạm với một người bà con đã quá cố!
Kinh Thánh dạy chúng ta rằng chúng ta cần phải có đức tin nơi một mình Đức Chúa Trời! Chúng ta có việc thật để hiến cho thế gian!
I. TÂM THẦN BỐI RỐI! 2.1-16
A. Bị bối rối! (2.1)
1. Khi ấy nhằm vào năm thứ hai đời trị vì của Nêbucátnếtsa ... Ông ta bồn chồn điều gì đến nỗi tâm thần ông ta bối rối đến độ như thế chứ?
a. Thông lệ của một tân vương là sai binh lính của mình ra vùng ngoài vương quốc, dọa dẫm những ai ở dưới quyền cai trị của mình, và thu lấy các thứ thuế đem về cho ông ta từ các thần dân bị nô dịch để bảo đảm chắc chắn cho căn cứ quyền lực của mình.
b. Trong năm nầy, ông ta đã sai một lực lượng đến Ashkelon, một thành phố của người Philitin ở gần thành Jerusalem để làm cho người ta biết oai của mình ... thành phố đã không nhân nhượng kháng cự và Nêbucátnếtsa đã để cho quân đội mình đánh trận trong nhiều tháng trời mong đoạt được chiến thắng! Nếu ông ta thua trận, toàn bộ sự trị vì của ông ta sẽ lui đi vì các tỉnh thành khác chắc chắn cũng sẽ khởi sự nổi loạn luôn nữa. Đây có thể là lý do tại sao ông ta không thể ngủ được, việc nầy phải mất nhiều tháng trời ổn định và chờ đợi chiến thắng, và toàn bộ sự trị vì của ông ta trong tương lai đang đặt trên các binh đoàn thắng trận để tỏ ra oai lực của ông ta trước tiên!
c. Vì lẽ đó, chắc chắn ông ta đang suy nghĩ về tương lai của mình ... và tương lai của Babylôn là một đế quốc trên thế gian ... điều nầy đề ra bối cảnh cho sự trợ giúp của Đaniên!
d. Thường thì đây là trường hợp, khi chúng ta lo toan và sợ hãi, chúng ta không thể ngủ được, và những cơn ác mộng, chiêm bao có thể xảy đến!
2. Ông ta không thể ngủ được vì toàn bộ sự trị vì của ông ta đã đến từ thế lực của con người ... chính các binh đoàn của ông và sự thành công của họ sẽ quyết định địa vị của ông trong lịch sử. Khác biệt dường bao với đời sống của Đaniên, sự trông cậy của người đặt nơi Đức Chúa Trời, chớ không đặt nơi con người!
a. Con người không có Đức Chúa Trời chẳng có hy vọng gì về tương lai!
b. Không có Đức Chúa Trời, chúng ta chỉ là loài thú vật đang chờ chết mà thôi, chẳng có một chỗ nào để đi hết!
c. Cho nên, không có gì phải ngạc nhiên khi người nào chẳng có đức tin nơi Đức Chúa Trời tìm gặp đời sống của họ rung chuyển với hết lo lắng nầy đến sợ hãi khác!
3. Với nhiều, nhiều áp lực trong thời buổi nầy, người ta đang hướng vào đủ thứ trò huyền bí để tìm kiếm hy vọng và bình an. Họ là những linh hồn luôn bối rối đang hướng tới loại tâm thần không ổn định!
B. Các nhà tư vấn!? (2.2-11)
1. Nhà vua triệu các nhà "tư vấn" của mình đến – những nhà thần bí!
a. Những người nầy cũng được gọi là chuyên gia trong lãnh vực siêu nhiên, họ có hệ thống phát triển để thực thi mánh khóe của họ!
b. Từ những đào bới của khoa khảo cổ, chúng ta đã tìm được những bản chép về một số "sách" nầy mà các thầy bói trong triều đình đã sử dụng. Họ có những quyển sách thật to ghi lại tư liệu lịch sử và mọi việc đã xảy ra từng sự cố, thế rồi khi nhà vua có một loại chiêm bao, họ sẽ lấy điềm chiêm bao dõi theo việc gì phù hợp với quá khứ tương ứng với điềm chiêm bao và bởi cách sử dụng thông tin trên những gì đã xảy ra sau biến cố lịch sử ấy, họ có thể đưa ra một số lời tiên đoán có cơ sở những điều xảy ra căn cứ trên điềm chiêm bao mới!
c. Vì thế, chẳng có gì là "thần bí" cả, đấy chỉ là việc đoán giỏi căn cứ theo những điểm khả thi và mẫu mực của quá khứ … hoặc theo dữ liệu "tổng quát" có thể áp dụng cho ai đó, biến cố nào đó gần gũi, giống như các chiêm tinh gia ngày nay đang làm vậy! Những trang web về chiêm tinh, tử vi đều có một cơ sở dữ liệu thật rộng lớn chắc chắn với loại thông tin nầy để đưa ra "những lời tiên đoán" có thể đôi lúc tạo ra nhiều ngạc nhiên!
d. Tất nhiên, có một cái chốt để làm suông sẻ một việc, bạn phải biết điềm chiêm bao hầu cho lần theo những quyển sách để tìm một biến cố tương tự rồi tiên đoán kết quả! ... một việc gì đó trên cơ hội nầy Nêbucátnếtsa đã chọn không giao cho họ!
2. Nhà vua thực sự bối rối lắm, và không nghi ngờ chi nữa, tận đáy lòng ông vốn biết rõ những gã nầy chỉ là những gã đoán mò hay nhất mà thôi. Ông muốn điều gì đó khác hơn là đoán mò, thực sự ông muốn biết rõ từ lãnh vực siêu nhiên điều chi đã có trong tương lai của ông ta.
a. Những nhà chiêm tinh đã sẵn sàng để thực hiện phần việc của họ, họ nịnh đỡ nhà vua và rồi yêu cầu muốn biết điềm chiêm bao của ông hầu cho họ có thể giải thích đúng mức nó cho ông ta nghe.
b. Nhà vua muốn biết điều chi mới mẻ lần nầy, ông "quyết chắc" rằng ông sẽ không nói cho họ biết điềm chiêm bao! Ông muốn họ phải nói ra điềm chiêm bao và sự giải thích, ông muốn và cần nghe điều chi đó có thật và chắc chắn, chớ chẳng phải là hư cấu nữa!
c. Trong tâm trạng vỡ mộng và nỗi sợ hãi ấy, ông muốn điều chi đó phải hơn cả hư cấu kìa, ông muốn một việc gì đó để tin theo, nó phải có thật và thuộc lãnh vực đức tin!
3. Mãi cho tới bấy giờ, những nhà thần bí nầy cứ lui cui với một đời sống quá đầy đủ, mọi sự hư cấu và dối trá họ đã nói cũng góp phần cho họ mạnh giỏi, nhưng bây giờ nhà vua yêu cầu một việc quá khó cho họ không thể đưa ra một sự đánh lừa rồi thoải mái với nó được. Chẳng chóng thì chầy, hư cấu và dối trá sẽ bị lộ diện!
MINH HỌA: Bốn học sinh trung học đến lớp muộn một ngày kia. Chúng vào lớp rồi nghiêm trang nói với giáo viên rằng chúng bị xẹp lốp xe. Vị giáo viên tỏ vẻ thông cảm, mĩm cười, rồi nói cho chúng biết chúng đi học muộn là xấu lắm vì chúng đã quên làm bài tập quan trọng sáng nay. Nhưng bà bằng lòng để cho chúng làm lại. Bà trao cho chúng một tờ giấy, một cây viết chì, rồi bắt mỗi đứa ra mỗi góc phòng. Khi ấy, bà bảo chúng sẽ vượt qua nếu chúng có thể trả lời đúng chỉ một câu hỏi ... câu hỏi là: "Cái lốp nào bị xẹp?" Chúng đã bị kết tội rồi!!!
4. Chẳng có mưu mẹo gì cho loại thắc mắc nầy cả, trong khi họ tập trung lại lo đoán chừng cách giải thích và đưa ra những câu trả lời chung chung sao cho phù hợp với bất kỳ tình huống nào, không một người nào có thể nói cho nhà vua biết ông đã thấy cái gì trong điềm chiêm bao của ông hết!
a. Họ đáp rằng chẳng có vua nào từng đưa ra một việc như thế trước đây ... nhà vua đã làm khó cho họ không sao dối gạt được nữa!
b. Họ nói rằng cái điều yêu cầu họ quả là rất khó!!! (2.11)
c. Chỉ có các thần mới có thể thực thi điều mà nhà vua yêu cầu, và các thần của họ lại không sẵn sàng! (2.11b)
5. Những vua rất mệt mõi đối với hư cấu, ông ta sợ hãi và lo lắng, ông ta cần phải tin vào một việc gì đó có thật, một Đức Chúa Trời chơn thật với quyền phép thực sự!
C. Bị xét đoán! (2.12-16)
1. Nhà vua nổi giận dữ! Ông phát ốm vì hy vọng trống không, vì hư cấu thay vì đức tin! Trong cơn khủng hoảng, những nhà thần bí của ông không thể hiến cho một hy vọng thực sự nào hết!
a. Ông ra lịnh giết hết thảy "những bác sĩ"!
b. Không may thay, mạng lịnh bao gồm cả Đaniên và ba bạn của ông!
2. Đấy là thời điểm cho Đức Chúa Trời tiến tới trước và chứng tỏ đức tin thực ở giữa tình trạng vô vọng và hư cấu, thế là Đaniên bước tới!
3. Tin là một từ ngữ có tác động rất mạnh! Hãy chú ý xem Đaniên bình tỉnh là dường nào, ông cẩn thận với sự tiếp cận của mình là bao, không giống như nhà vua đang sốc nổi, Đaniên vốn dĩ có lòng tin cậy và cẩn thận, đức tin ông rất vững vàng!
a. Ngay ở giữa án tử hình, đức tin của Đaniên giữ cho ông được bình tịnh!
b. Ai nấy đang chạy quanh hoảng loạn, nhưng đức tin đang tể trị thời thế đó!
MINH HỌA: Sholem Asch trong quyển sách của ông với đề tựa là "Kiddush Ha-Shem" thuật lại một sộ cố đã xảy ra trong cuộc tàn sát khủng khiếp người Do thái ở Ba Lan thuộc Nga vào thế kỷ thứ 17. Những người đàn ông, đàn bà và trẻ con đều bị giết; nhiều gia đình bị phân tán và hủy diệt. Chỉ có sự chết dường năng động mà thôi. Một người sống sót đang đi dạo trên đường phố trong thị trấn bị hoang tàn và hủy diệt, đang ra sức tìm hiểu sự việc. Khi ông ta đi ngang qua khu chợ, ông nhìn thấy những người buôn bán với lều rạp của họ đã được dựng lên rồi, họ bán đồ ăn và quần áo. Trong một cái sạp, cụ già Do thái kia đang ngồi trong đống rác. Việc lạ lùng ở chỗ cái sạp của ông ta hoàn toàn trống không, chẳng có đồ ăn hay quần áo chi hết, tuyệt đối chẳng có gì để bán. Và ông cụ ngồi ở đó! Trong sự kinh ngạc, kẻ sống sót kia đi tới gặp ông cụ rồi hỏi: "Sao cái sạp của ông trống không, vậy thì ông cụ bán cái gì mới được?" Ông cụ Do thái kia xây lại nhìn người nầy với một nụ cười héo hắt rồi từ từ nói: "Ta bán đức tin, Ta bán đức tin!" Khi mọi sự khác không còn nữa, đức tin vẫn có thể thường gặp được! Ai nấy đều có chút đức tin!
4. Đaniên không hỏi nhà vua về điềm chiêm bao, thay vì thế mọi sự ông yêu cầu là thời gian!
a. Đây là sự cầu xin hợp lý, một lời cầu xin mà nhà vua chắc chắn sẽ ban cho.
b. Nhà vua đang muốn tìm hiểu không biết có cái gì thật để tin theo hay không, vì cớ nầy ông có thể bằng lòng chờ một chút, ông không bằng lòng cung ứng thời gian cho những kẻ trì hoãn để rồi cung ứng cho ông một hư cấu!
5. Tất cả sự cứu rỗi của những thầy bác sĩ đều bám vào đức tin của Đaniên!
a. Điều nầy cũng rất thực với thế gian ngày hôm nay nữa, ấy chẳng phải sự khôn ngoan của con người đang giữ cho địa cầu xoay quanh, chính niềm tin của dân sự Đức Chúa Trời và hoạt động của Đức Chúa Trời một cách siêu nhiên đang giữ cho thế giới nầy vận hành!
b. Nếu chẳng phải vì Hội Thánh, thế gian nầy sẽ rơi vào đủ loại hư cấu và thần bí, chúng ta có chìa khóa cho sự cứu rỗi, ấy là đức tin nơi Đấng Christ!
II. HẠNG TÔI TỚ BIẾT TIN CẬY! (2.17-30)
A. Thách thức! (2.17-18)
1. Hãy lưu ý việc đầu tiên Đaniên lo làm, ông tập trung bạn bè tin kính lại để chia sẻ gánh nặng rồi yêu cầu họ cầu nguyện!
a. Họ không chạy đến với những quyển sách thần bí đâu, họ đến với Đức Chúa Trời!
b. Đaniên đã hứa với nhà vua một câu trả lời trước khi ông có một câu trả lời! ... Điều nầy vận dụng lấy đức tin!
c. Cái gì khó cho con người thì lại dễ với Đức Chúa Trời!
2. Ở một cấp độ nào đó, thế gian sẽ thử thách chúng ta và cũng thử thách đức tin của chúng ta nữa. Họ đang ra sức muốn nhìn thấy không biết điều đó có thực chăng!?! Chúng ta có thể tin Đức Chúa Trời giúp chúng ta làm được việc khó khi thấy là cần thiết?
a. Đôi khi rất cần thiết khi bước ra ngoài lề để chờ đợi Đức Chúa Trời và đức tin!
b. Có phải chúng ta thực sự tin cậy rằng đức tin của chúng ta còn tốt hơn mọi hư cấu của đời nầy không?
B. Tin cậy! (2.19-24)
1. Suốt cả đêm, Đức Chúa Trời ban cho Đaniên cả hai: điềm chiêm bao và sự lý giải!
a. Lòng tin cậy của Đaniên nơi Đức Chúa Trời không phải là không đúng chỗ!
b. Đức Chúa Trời là thành tín với các tôi tớ Ngài, những ai biết tin cậy Ngài và tự đặt mình vào vòng lửa ấy!
c. Sự Đaniên ăn ở với Đức Chúa Trời ưu tiên cho điều nầy là chắc chắn, Đức Chúa Trời có thể tin tưởng ông, đây cũng là một phần của đức tin, sự sống của chúng ta đáng cho Đức Chúa Trời sử dụng!
2. Đaniên thức giấc và làm một việc duy nhứt mà một người nên làm khi Đức Chúa Trời tỏ ra sự siêu nhiên ... ông phá ra trong sự ngợi khen Đức Chúa Trời!
a. Thực vậy, các câu 20-23 là một bài thánh ca được viết ra bởi Đaniên, một bài thánh ngợi khen và cảm tạ.
b. Đaniên thậm chí chẳng đoán chi hết về những gì ông lãnh hội từ Đức Chúa Trời có phải là việc thật hay không, ông lãnh hội với lòng tin chắc rằng Đức Chúa Trời đã ban cho ông những gì ông có cần.
c. Khi Đức Chúa Trời gửi đến một câu trả lời, ông xem trọng câu trả lời khi nhận lãnh nó!
3. Một số người trong chúng ta sẽ đứng suốt đêm lấy làm lạ: "Chiêm bao nầy có thực sự đúng hay chỉ là sự tưởng tượng của tôi?"
4. Mối quan hệ của Đaniên với Đức Chúa Trời mỹ mãn đến nỗi ông không sao nói khác đi từ chính điềm chiêm bao của mình và những gì đến từ Đức Chúa Trời.
5. Ông không để phí mất một giây nào trong buổi tối để lo đoán những gì Đức Chúa Trời đã ban cho ông, ông sử dụng thì giờ cho việc ngợi khen Đức Chúa Trời.
C. Truyền đạt! (2.25-30)
1. Hãy chú ý ai tìm cách cướp đi sự nổi bật ở đây. Ariốc đưa Đaniên vào rồi cho là đã "tìm thấy" người giúp đỡ cho nhà vua!
a. Thậm chí ông ta không nhắc tới tên của Đaniên nữa!
b. Chắc chắn ông ta hy vọng rằng nếu xong việc nầy, nhà vua sẽ ban thưởng cho ông ta vì đã tìm ra giải pháp cho vấn đề của nhà vua.
c. Không có gì phải ngạc nhiên khi ông ta bằng lòng giúp đỡ Đaniên, đây là cơ hội để kiếm được sự ưu ái của nhà vua! Ông ta phải có lòng tin nơi Đaniên mới dám nắm lấy cơ hội nầy!
2. Đaniên đã được sửa soạn để trả lời vì cớ đức tin ông đặt nơi Đức Chúa Trời.
a. Hãy chú ý Đaniên chẳng lấy gì làm cho mình ra siêu đẳng hết (xem 2.27)
b. Người thực sự thuộc linh không lôi kéo ai chú ý đến kỷ năng thuộc linh của chính họ, họ sẽ luôn luôn hướng sự chú ý vào Đức Chúa Trời, chớ không vào chính mình họ!
c. Sở thích của Đaniên đặt vào việc chỉ ra Đức Chúa Trời là Đấng duy nhứt tỏ ra những điều kín nhiệm, không một hình tượng nào có thể làm được điều nầy!
3. Đức Chúa Trời đang tìm cách đưa Nêbucátnếtsa và Babylôn đến với lẽ thật, Đức Chúa Trời luôn luôn ra sức tìm kiếm kẻ bị mất!
4. Đaniên giải thích cả hai lý do cho sự mất ngủ của Nêbucátnếtsa trong đêm đó, và điềm chiêm bao ông ta đã có nữa! (2.29)
a. Đức Chúa Trời vốn nhìn biết rõ ràng tấm lòng và những sự phấn đấu của hạng tội nhân!
b. Đức Chúa Trời còn bằng lòng sai phái những người nam người nữ có đức tin đến với họ bằng một sứ điệp. Thắc mắc duy nhứt là có phải chúng ta bằng lòng ra đi và rao giảng đức tin nầy không?
c. Nếu Đaniên chưa được sửa soạn để nói đến Đức Chúa Trời, tất cả thứ dân nầy đều sẽ bị hư mất!
5. Đaniên giải thích rằng Đức Chúa Trời đã tỏ ra sự hiện thấy cho ông không phải vì ông có gì hơn bất kỳ ai khác, song để cho nhà vua đạt tới mức nhìn biết Đức Chúa Trời chơn thật!
a. Điều nầy rất thực cho chúng ta ngày hôm nay, phước hạnh của Đức Chúa Trời giáng trên chúng ta và sự hiểu biết của chúng ta về Ngài không được ban ra để chúng ta có thể khoe khoang hay có gì hơn những người khác, sở dĩ như thế là để đem sự hiểu biết Đức Chúa Trời đến cho kẻ bị mất!
b. Công việc của chúng ta là truyền đạt những gì Đức Chúa Trời đang ra sức nói cho kẻ bị mất biết rằng có một Đức Chúa Trời ở trên trời, Ngài là Đấng biết rõ mọi sự, và Ngài muốn có một mối quan hệ với chúng ta qua Đấng Christ.
III. SỰ CỨU RỖI CỦA NGÀY MAI! (2.31-49)
A. Các nước! (2.31-43)
1. Không giống với các nhà chiêm tinh thường cung ứng loại sứ điệp mập mờ và chung chung, Đaniên hoàn toàn nói đặc biệt đến những gì là chương trình của Đức Chúa Trời dành cho tương lai của nhân loại!
a. Cái đầu bằng vàng là Nêbucátnếtsa và đế quốc Babylôn.
b. Cái ngực bằng bạc, hai cánh tay bằng bạc là đế quốc Mêđi Batư, đế quốc nầy sẽ đến sau khi Nêbucátnếtsa đã qua đi, đây là sứ điệp mà ông tìm thấy trong đó sự hy vọng, có nghĩa là ông sẽ sống và trị vì thành công suốt đời. Đây là vấn đề đã khiến cho ông phải sợ hãi ở chỗ thứ nhứt, Đức Chúa Trời ở đây quyết chắc với ông về địa vị của ông trong cõi lịch sử.
c. Cái bụng và hông bằng đồng sẽ là đế quốc Hylạp.
d. Hai chân bằng đồng sẽ là đế quốc Lamã phía Tây và phía Đông, biểu tượng bằng sắt thậm chí được loan báo trước hàng trăm năm!
e. Hai bàn chơn và các ngón chơn bằng sắt/đất sét tiêu biểu cho thì tương lai khi các yếu tố của đế quốc Lamã suy sụp vẫn sẽ còn ở chung quanh, nhưng các nước hay quốc gia chỉ được nối kết với nhau cách lỏng lẻo – biểu tượng đất sét. Không còn gắn bó như dưới thời đế quốc Lamã, nhưng có những yếu tố của nó hãy còn trong đó (tình trạng các nước hôm nay!)
f. Ở chặng cuối nầy của lịch sử, một hòn đá thật to bị cắt ra bởi bàn tay con người sẽ đánh vào hình tượng nầy và mọi đế quốc sẽ biến mất và hòn đá ấy sẽ đầy dẫy khắp cả đất. Vương quốc của Đức Chúa Trời sẽ đến trong sự đầy dẫy của nó và thủ tiêu hết mọi nước khác vì ích cho! (Điều nầy sẽ xảy đến, nhưng chúng ta đang ở trong thời điểm phần cuối cùng của các ngón chơn nửa bằng sắt nửa bằng đất sét, vì vậy điều nầy sẽ xảy đến bất cứ ngày giờ nào!)
2. Một thời gian ngắn trước cái chết của Đaniên, ông đã nhìn thấy đế quốc thứ hai trong các đế quốc nầy đã bước vào hiện thực, đế quốc Mêđi Batư, nhưng ông đã nói trước thật chính xác đế quốc Hylạp và Lamã và thời kỳ chúng ta đang sinh sống trong lúc bây giờ!
a. Bạn sẽ lưu ý rằng những ngón chơn bằng sắt và đất sét là chặng sau cùng của lịch sử con người trước khi Đức Chúa Trời dựng lên vương quốc thiên hi niên!
b. Điều nầy có ý nói sẽ chẳng có một vương quốc nào khác đi qua những gì chúng ta hiện đang kinh nghiệm trong thế gian. Satan sẽ thực hiện một nổ lực, song nổ lực ấy sẽ trở thành lời hoan hô sau cùng dành cho hắn và thế gian nầy. Đấng Christ sẽ chinh phục và cai trị, trị vì trong 1.000 năm!
c. Hòn đá nầy không được cắt bởi tay người ta đập mạnh vào bức tượng mà chẳng có một lời cảnh báo, Đấng Christ sẽ đến bất kỳ ngày giờ nào ... bạn hiện sẵn sàng chưa?
3. Không phải ai nói: "Lạy Chúa, lạy Chúa!" đều sẽ trở thành một chi thể trong vương quốc của Ngài đâu!
a. Đây là mạng lịnh: chúng ta phải sống một đời sống thánh khiết ở trước mặt Chúa.
b. Ngài sẽ tái lâm để đón một cô dâu không tì vít, chớ không đón một cô dâu bẫn thỉu đâu!
c. Nếu Ngài đến ngay hôm nay, bạn có sẵn sàng chưa?
4. Nếu sự hiện thấy và sự giải thích của Đaniên chính xác 100%, thế thì phần còn lại thì sao!? SỰ VIỆC SẼ XẢY RA!
5. Từng vương quốc sẽ bớt hào nhoáng đi, nhưng nhiều quyền lực hơn, cho thấy bởi sự thay đổi của các thứ kim loại, và mỗi vương quốc sẽ còn kéo dài hơn nữa!
a. Những vị vua quân chủ giống như Nêbucátnếtsa có thể gây dựng những đế quốc giàu sụ vinh hiển, nhưng họ không kéo dài được ... đây là trường hợp với Babylôn.
b. Khi từng đế quốc đến, cái nầy kế cái kia, mỗi đế quốc ít nương vào một cá nhân và đã đến để chia sẻ quyền lực với nhiều người, vì thế ít vinh hiển giống như vàng đổi thành sắt, và rồi sắt thành đất sét.
c. Sắt và đất sét cuối cùng chỉ ra chế độ dân chủ, không vinh quang nhiều cho bất cứ cá nhân nào, và chỉ có một sự nối kết lỏng lẻo giữa từng quốc gia hay từng dân tộc.
d. Thể chế dân chủ có một khuynh hướng kéo dài hơn các chế độ độc tài, và đây là trường hợp với lịch sử của các nước. Babylôn đã sinh tồn ngắn ngủi trong vai trò một đế quốc, đế quốc Hylạp kéo dài hơn, đế quốc Lamã còn dài hơn nữa ... và chúng ta đã có toàn bộ lịch sử lâu dài giờ đây với đế quốc Lamã phục hưng bởi các quốc gia bằng sắt và đất sét.
e. Nhưng sẽ có một đích cuối cùng ... và thình lình! Đấng Christ sẽ đến ("Hòn Đá của mọi thời đại") và đặt một dấu chấm hết cho nhà cầm quyền con người và Ngài sẽ cai trị và tể trị, hết thảy các thánh đồ Ngài với Ngài!
f. Điều nầy có thể xảy ra bất kỳ thời điểm nào trở đi kể từ bây giờ!
B. Phần kết luận! (2.44-49)
1. Lịch sử đang chuyển tới mức cuối mà Đức Chúa Trời đã ấn định, không phải điều mà những nhà thần bí hoặc những chiêm tinh gia nói cho chúng ta biết đâu!
2. Đến cuối cùng, chẳng phải kẻ nào tin theo hư cấu sẽ được minh chứng là đúng đâu, đấy sẽ là những ai đặt lòng tin cậy và đức tin của họ nơi Đức Chúa Trời.
3. Đaniên nói điềm chiêm bao là THẬT, và ĐÁNG TIN CẬY!
a. Bạn có thể trông cậy vào đó!
b. Đức Chúa Trời đang nắm quyền tể trị, chớ không phải những khẩu súng phòng không hay vũ trụ đâu!
4. Nêbucátnếtsa bỏ sót một điểm chính!
a. Hãy chú ý ông ta ngợi khen Đaniên và chỉ nói rằng Đức Chúa Trời của Đaniên thì tốt hơn các thần khác, ông chỉ vui sướng khi nhìn biết cuộc sống trong hiện tại của ông ta được bảo đảm vì vậy ông ta không sửa soạn để lìa bỏ các thần khác của mình, chỉ thêm Đức Chúa Trời của Đaniên vào bảng danh sách của ông ta mà thôi!
b. Nói cách khác, ông ta bằng lòng công nhận sự tồn tại và quyền phép của Đức Chúa Trời, nhưng không đưa ra một sự đầu phục nào đối với chỉ một mình Ngài!
c. Ngày nay điều nầy cũng rất thực dường bao với nhiều người, họ bằng lòng tin theo Đức Chúa Trời, nhưng không đầu phục hay ký thác đời sống của họ cho Ngài!
5. Nhà vua lấy làm thỏa mãn với sự hiểu biết về sự liên tục trong quyền lực hiện tại của mình, chớ không phải tương lai của thế gian, và vì thế ông ta tấm tắc khen ngợi Đaniên và chẳng chú trọng nhiều đến chính mình Đức Chúa Trời!
a. Đaniên không quên bạn hữu của mình, họ đã cầu thay cho ông, vì vậy ông trình họ với nhà vua và họ cũng được thăng cấp đến những vị trí trọng yếu của chức năng lãnh đạo.
b. Mỉa mai thay, chính đức tin của Đaniên đã cứu hết thảy nhà bác sĩ nào thực hành chẳng chi khác ngoài hư cấu! Họ mắc nợ sinh mạng họ đối với đức tin nơi Đức Chúa Trời, song giống như nhà vua, hầu hết trong số họ chắc chắn chẳng có một sự đầu phục nào đối với Đức Chúa Trời!
6. Còn bạn thì sao, giờ đây bạn nhìn biết lẽ thật về chương trình của Đức Chúa Trời, hầu hết lời tiên tri nầy đã trở thành hiện thực rồi, có phải bạn sửa soạn để đưa ra một sự cam kết với Đức Chúa Trời hay chỉ lấy làm lạ nơi lời tiên tri thôi!?
7. Đây là sự lựa chọn giữa ĐỨC TIN và HƯ CẤU, bạn sẽ theo phần nào?
PHẦN KẾT LUẬN: Đức tin sẽ luôn luôn thắng hơn hư cấu! Trong một thế giới ưa thích mê tín dị đoan, thay vì thế chúng ta kính mến Đấng Cứu Thế! Đức Chúa Trời đã tỏ ra thì tương lai, và chúng ta đang sống trong những ngày sau rốt đó! Đấng Christ sẽ tái lâm ngay, đây chẳng phải là HƯ CẤU đâu, mà là SỰ THẬT đó! Bạn sẵn sàng chưa?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét