"ĐỨC TIN SÁNH VỚI TỰ DO"
Đaniên 1.1-21
PHẦN GIỚI THIỆU. Chúng ta vừa kỷ niệm "Ngày Lễ Độc Lập"...là ngày tôn vinh sự tự do của chúng ta! Dĩ nhiên là chúng ta đang có rất nhiều quyền tự do. Tự do được tôn vinh như đặc ân lớn lao của nhân loại...trải hàng ngàn năm con người đã đánh nhau và đã dâng đời sống họ cho “tiếng gọi của tự do”! Tuy nhiên, có một thứ thậm chí còn quí báu hơn loại tự do mà chúng ta đang tôn vinh, đó là sự tự do cá nhân của chúng ta...đây là sự tự do ở ngoài tội lỗi! Đặc ân lớn lao nhất không phải là TỰ DO, mà là ĐỨC TIN!
Sự tự do của quí vị có thể bị tước đoạt, nhưng với đức tin của quí vị thì không đâu, điều nầy quí vị phải để lộ ra! "INDEPENDENCE" [độc lập] không quan trọng bằng "DEPENDENCE" [nương cậy] nơi Đức Chúa Trời!
Trong công việc của Đức Chúa Trời, mất đi những quyền tự do chắc chắn có thể trở thành mảnh đất gieo ra những cơ hội đặc biệt. Thực vậy, là Cơ đốc nhân, chúng ta đôi khi phải bằng lòng từ bỏ đi những quyền tự do của mình để phục vụ cho tha nhân trong lãnh vực đức tin. Phải chăng chúng ta đánh mất thứ chi đó khi những quyền tự do nầy bị tước đi? Không đâu, nếu chúng ta nắm giữ lấy đức tin của mình và phục vụ!
Kinh thánh dạy rằng đặc ân lớn lao của nhân loại không phải là tự do, mà là đức tin! Đức tin bị hạn chế bởi sự mất mát tự do, thực vậy, những sự hạn chế cung ứng các cơ hội đặc biệt để bày tỏ Đấng Christ ra cho một thế giới sa ngã, thế giới ấy không ở trong sự “TỰ DO” mà đang bị làm nô lệ cho tội lỗi!
I. MẤT TRỞ THÀNH ĐƯỢC! (1.1-7)
A. Những người trong hoàng gia (1.1-4)
1. Đaniên và 3 bạn của mình có lẽ thuộc về hàng quí tộc, họ có huyết thống hoàng gia.
a. So với nhiều người khác, họ có nhiều quyền tự do!
b. Họ đang có một cuộc sống mà nhiều người khác vốn trông đợi nơi họ.
2. Thậm chí Đaniên đã được định cho một ngày kia sẽ cai trị trên phần đất của người Do thái.
a. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời vốn có nhiều chương trình lớn lao hơn, tại sao phải cai trị trên một lãnh địa nhỏ là xứ Giu-đa khi Đức Chúa Trời có thể biến Đaniên thành một TÔI TỚ và khiến ông cai trị cả thế giới!?
b. Đức Chúa Trời xác định lại "sự cai trị"...theo từ vựng của Ngài, người nào "cai trị" thì phải qua "hầu việc"!
3. Đaniên hãy còn là một thanh niên...ông có thể đến rồi đi theo như ông muốn, có bất cứ thứ chi ông muốn, không một quyền tự do nào bị từ khước đối với ông...nhưng tất cả mọi điều nầy sẽ thay đổi...và trong nhiều phương thức!
a. Đaniên có thể làm rất nhiều việc cho Đức Chúa Trời và vương quốc của Ngài bằng cách hạn chế mọi quyền tự do của mình hơn là dâng chúng cho Ngài.
b. "Địa vị tôi tớ" có ý nói tới sự mất đi nhiều quyền tự do, nhưng không có nghĩa là mất đi quyền phép của Đức Chúa Trời!
4. Đột nhiên tất cả những quyền tự do của ông đều bị mất đi...ông là một thanh niên, ngay thời điểm trong đời sống ông, khi ông đang nhắm tới mọi quyền tự do đó, giờ đây ông là một nô lệ!
a. Những gì ông biết rõ là tự do, giờ đây không còn có nữa!
b. Nhưng còn về đức tin của ông nơi Đức Chúa Trời? Đây mới chỉ là phần khởi đầu để chiếu sáng nó ra mà thôi!
B. Bị hạn chế! (1.5-7)
1. Giờ đây, hạn chế là một con đường sống!
a. Ông có thể than vãn đối với việc mình bị mất nhiều quyền tự do.
b. Thình lình ông thấy mình sống trong một xã hội trần tục và tội lỗi, lúc nào cũng cặm cụi với một phần việc khó nhọc!
c. Ông không còn đến rồi đi theo ý mình muốn nữa.
2. NHƯNG...ông vẫn có nhiều cơ hội để bày tỏ ra đức tin của mình nơi Đức Chúa Trời.
a. Thực vậy, trong một phương thức nào đó, những sự hạn chế của ông sẽ giúp cho ông đến con người mà ông sẽ chẳng bao giờ có cơ hội để đến với họ trước đó!
b. Tiêu điểm của ông không còn nhắm vào những quyền “tự do” nữa, mà nhắm vào các "bổn phận" của mình.
c. Không một người nào có thể tước đi quyền "tự do" tôn cao Đức Chúa Trời ra khỏi chúng ta, trừ phi chúng ta ném bỏ quyền ấy đi mà thôi!
3. Giờ đây, mọi việc thực sự là gay go, đâu là tiêu điểm của Đaniên?
a. Phải xét lại quyền tự do của ông chăng? Không!
b. Hay, tìm kiếm những cách thức để thể hiện lối sống của ông vì sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, bất luận ông đang thấy mình sống ở đâu chăng? PHẢI!
c. Tự do không phải là mục tiêu lớn lao nhất của ông, tôn cao Đức Chúa Trời mới là mục tiêu lớn lao nhất!
4. Chúng ta sẽ làm rất nhiều việc khá hơn trong quốc gia nầy, nếu chúng ta sẽ học chính bài học ấy, chẳng phải quyền hạn của tôi là quan trọng nhất, dù con người có hoà thuận lại với Đức Chúa Trời hay chưa!
5. Những thời điểm gay go có thể mài dủa các cơ hội hầu việc Đấng Christ của chúng ta, thậm chí với ít quyền tự do nữa kìa!
MINH HOẠ. Sau khi khoai tây được thu hoạch rồi, chúng sẽ được đem phơi rồi phân loại, hầu thu được nhiều đôla nhất. Chúng được phân chia theo kích cở...lớn, vừa, nhỏ. Chỉ sau khi khoai tây được phân loại và vô bao, chúng được chở đi bằng xe tải ... đây là phương pháp mà các nhà nông chuyên trồng loại khoai Idaho sử dụng .... trừ một người! Một nhà nông không bao giờ lo phân loại khoai tây của mình trước khi đem ra chợ, và ông ta kiếm được khá nhiều tiền! Một người hàng xóm thấy kỳ kỳ, sau cùng bước qua hỏi nhà nông nầy đâu là bí quyết của ông ta!?! Ông ta đáp: "Đơn giãn thôi, tôi chỉ chất đầy thùng xe với khoai tây rồi bắt con đường gồ ghề kia mà đi xuống phố. Trong chuyến đi 8 dặm ấy, những củ khoai nhỏ luôn luôn bị chèn xuống dưới đáy thùng xe, những củ khoai cở vừa luôn luôn nằm ở giữa, còn những củ khoai lớn nhất thì nằm ở trên, do xe bị “vùng lắc”! Nếu anh muốn những củ khoai lớn nhất, hãy đưa chúng xuống con đường gồ ghề kia và chúng sẽ nổi lên trên cho xem!
6. Chưa hề có một linh hồn hư mất nào được biến đổi nhờ sự tự do cả...chính những người nam người nữ có đức tin, họ đã sử dụng từng cơ hội để hầu việc Đấng Christ, họ cũng đã kết quả trong việc tìm gặp Đấng Christ nữa!
II. ÍT THÀNH RA NHIỀU! (1.8-16)
A. Kiên quyết! (1.8)
1. Đaniên có thể chấp nhận việc mình bị mất đi nhiều quyền tự do, mà không đem đức tin của mình ra mà thoả hiệp!
a. Đaniên sẽ không làm bất cứ điều gì tỏ ra dấu hiệu cho thấy rằng ông sẽ đem Lời Đức Chúa Trời ra mà thoả hiệp ... không vì sự tự do của bất cứ ai!
b. Đaniên có thể sống trong một xã hội trần tục giống như Babylôn, nhưng không phải bằng cách sống giống như họ!
c. Có một sứ điệp quan trọng trong tấm gương Đaniên ở đây. Ông hoàn toàn bằng lòng làm theo những luật lệ bao lâu chúng không buộc ông phải đi ngược lại với Lời của Đức Chúa Trời.
2. Đaniên song hành với Lời của Đức Chúa Trời...còn chúng ta thì sao?
3. Ông có thể sống mà không có quyền tự do của mình, nhưng ông không bằng lòng sống mà không có đức tin ông đang có!
4. Hãy chú ý, ông thực hiện từng nổ lực để giữ lấy đức tin của mình còn nguyên vẹn trong khi tìm kiếm một giải pháp thích ứng để lo liệu công việc đời thường của mình!
a. Phần lớn các tín đồ sẽ nói: "Được thôi, nào, bạn phải cùng đi với họ nếu bạn muốn tấn tới trong thế gian nầy...đấy là cách hữu hiệu!"
b. hay: "Cho nên, tôi sẽ đem những việc nhỏ ra mà thoả hiệp, còn các việc lớn thì không đâu".
c. rốt lại, có phải việc ăn thức ăn từ trên bàn tiệc của Vua Babylôn là một việc lớn không? Chính Đaniên ... ông vốn biết rõ là nếu ông khởi sự thoả hiệp một ít, thì sẽ càng dễ thoả hiệp hơn cho lần sau!
B. Danh tiếng (1.9-14)
1. Thái độ của Đaniên đối với sự mất mát đã chinh phục cho ông nhiều bạn bè trong một xứ bất kỉnh nầy.
2. Đaniên tỏ ra một chương trình để bảo hộ cho mọi người – đời thường & thuộc linh mà không đem đức tin mình ra mà thoả hiệp!
a. Trong 10 ngày, lính canh chỉ đem rau và nước đến ... nếu trông ông không khá hơn những tên nô lệ khác sau thời điểm nầy, Đaniên sẽ ăn thịt đã được đem dâng cho các hình tượng!
(1. Hãy chú ý lòng tin cậy của Đaniên đặt nơi Lời của Đức Chúa Trời!
(2. Cũng hãy chú ý các quyết định của Đaniên dựa theo các mạng lịnh rõ ràng của Kinh thánh, chớ không đặt trên những sự chọn lựa cá nhân.
(3. Đaniên không bằng lòng buộc những người khác phải vâng theo Lời của Đức Chúa Trời, mà bản thân mình đã nêu gương!
(4. Nếu điều nầy tác động hay không tác động, lính canh sẽ được an toàn, vì đây chỉ là thử nghiệm trong 10 ngày thôi, nếu nó không tác động vẫn còn có thì giờ để làm cho ông mập mạnh lại trước khi ông xuất hiện trước mặt nhà vua, như vậy cũng là cách để bảo tồn mạng sống của lính canh.
b. Nhà vua sẽ không phải chịu một sự mất mát nào cả. Đaniên vẫn được sửa soạn để phục vụ và làm hết sức của mình.
c. Nhân vật duy nhứt có thể mất mát chính là Đức Chúa Trời ... và Ngài không hề mất gì cả!
3. Sự Đaniên bằng lòng chịu kém đi vì Lời của Đức Chúa Trời nói rõ ràng rằng sẽ là một lợi lớn cho ông và nhiều người khác.
MINH HOẠ: Người kia tên là Worral bị viêm khớp mãn tính ở tuổi 15. Khi ông được 45 tuổi, ông hoàn toàn bị liệt trừ một ngón tay, và ông nói được và hoàn toàn chẳng thấy đường. Nhưng, với ngón tay còn tốt kia, ông cột một sợi dây vào một máy ghi âm mà ông thường viết nhiều bài cho một tạp chí. Ông là một nhà văn, một tác giả của vài quyển sách ... và tin hay không tin, ông ấy đã sống một cuộc sống rất hạnh phúc và ảnh hưởng từ chiếc giường của mình! Sau nhiều năm trời cầu nguyện mà chẳng được chữa lành, ông đã chấp nhận tình trạng của mình và cầu xin Chúa giúp cho ông "khoanh cuộc sống theo đúng kích cở” Đức Chúa Trời đã ban cho ông! Ông xin Chúa giúp cho ông bày tỏ ra cho thế gian thấy được những gì ông có thể tấn tới trên kích cở nhỏ bé của mình. Mặc dù ông có rất ít tự do, ông đã ảnh hưởng trên hàng ngàn người với sự khôn ngoan và viết lách của mình. Đức tin luôn lớn lao hơn sự ông bị mất nhiều quyền tự do! Và, ông đã tôn vinh Đức Chúa Trời trong nhiều phương thức lớn!
4. Thái độ của ông đã làm cho ông được sự tôn trọng từ các bạn đồng tù của mình ... và họ đã làm mọi sự họ có thể để giúp cho ông sống cho Đức Chúa Trời!
a. Dù nếu thế gian không chấp nhận Lời của Đức Chúa Trời, nếu chúng ta sống đúng theo Lời ấy, họ sẽ ít nhất tôn trọng Lời của Đức Chúa Trời ... và dân sự của Đức Chúa Trời!
b. Không nghi ngờ chi nữa, báo cáo về Đaniên đã giúp nói thay cho ông.
5. Danh tiếng của Đaniên là không tì vít và vững chắc!
C. Được kính nể! (1.15-16)
1. Quí vị chú ý câu 12, Đaniên đưa ra lời yêu cầu không thích nghi với sự thờ lạy hình tượng, ông đã cầu xin bằng cách nói: "TÔI XIN ÔNG HÃY THỬ NHỮNG KẺ TÔI TỚ ÔNG..."!
a. Thái độ là điều mà đôi khi...ông không đưa ra lời lẽ tự xưng công bình, người Babylôn gian ác là dường nào và thể nào hết thảy họ sẽ đi địa ngục!
b. Ông không tôn mình lên cao trên phần còn lại của thế gian .. ông tự nhận mình là tôi tớ!
c. Loại thể hiện nầy trong sự tin kính lôi cuốn sự chú ý của thế gian ... và sự tôn trọng!
2. Có một sự khác biệt đáng chú ý giữa Đaniên và 3 bạn trẻ đối với phần còn lại: những kẻ khôn ngoan của Babylôn!
a. Lời của Đức Chúa Trời sẽ làm cho chúng ta trông khác biệt đối với thế gian.
b. Thế gian sẽ nhìn thấy những người nam người nữ có đức tin là đáng tin cậy và kiên định, vì đời sống chúng ta thực sự phản ảnh điều nầy!
c. Thế gian đang khao khát muốn tin một việc gì đó, chúng ta hãy cung ứng cho họ một việc kiên định để tin theo qua tấm gương của chúng ta, chớ không chỉ có tín điều mà thôi!
MINH HOẠ. Bày tỏ ra một Đức Chúa Trời “thực” không có gì là khó cả! Họ đang tìm cách tin theo một việc gì đó, chúng ta đang tỏ ra cho họ điều gì? Chỉ hãy nhìn vào các thứ mà thế gian đang tìm cách tin theo xem. Trong mấy tấm bảng kê ở cửa hàng, đây là một đôi dòng vắn tắt: *KHỦNG LONG KÊU GIỐNG NHƯ LOÀI NAI *NHỮNG TẤM ĐỆM BẰNG DA BÒ GIÚP CHO LOÀI BÒ SẢN XUẤT NHIỀU SỮA. *TRÊN THỰC ĐƠN CỦA MẸ CHỈ CÓ GÀ ĐẺ TRỨNG LỚN! *OANH TẠC CƠ THỜI ĐỆ II THẾ CHIẾN ĐƯỢC THẤY CÓ TRÊN MẶT TRĂNG! *PHỤ NỮ ĐẺ RA ĐỨA TRẺ 2 TUỔI. ĐỨA TRẺ BƯỚC ĐI & NÓI CHUYỆN TRONG BA NGÀY! *XƯƠNG CỐT CỦA AĐAM & ÊVA ĐƯỢC TÌM THẤY Ở Á CHÂU. ÊVA LÀ MỘT NGƯỜI SỐNG NGOÀI KHÔNG GIAN! Những Cơ đốc nhân trung tín tỏ ra điều gì cho thế gian thấy để tin theo nếu họ bộc lộ ra một việc có thực?
3. Đaniên không chịu thua, ông cũng không thực thi một chương trình nào gây nguy hiểm cho người nào chưa được cứu, ông sử dụng sự khôn ngoan trong việc sống cho Đức Chúa Trời và tỏ ra điều chi Đức Chúa Trời có thể làm trong đời sống của một người tin Chúa.
a. Người Babylôn có thể nhìn thấy bằng chính mắt của họ một sự khác biệt giữa những người tin Chúa và những kẻ không tin Chúa! Ngày nay quí vị có nghĩ người thế gian nhìn thấy như vậy không?
b. Chúng ta đánh trận vì sự tự do hay vì đức tin của chúng ta? Đaniên không có nhiều tự do, nhưng có nhiều đức tin để bước theo Đức Chúa Trời và lãnh đạo bằng tấm gương trong một xứ bất kỉnh hơn ông đã có khi sống tại thành Jerusalem!
4. Một xứ hoàn toàn tà giáo sắp sửa tiếp thu lấy một liều lượng sống cho Đức Chúa Trời là như thế nào .. và sự khác biệt mà liều lượng ấy tạo ra, mọi sự vì một vài tín hữu hiện nay có ít ỏi, nhưng có thể ban ra nhiều!
a. Người thành Babylôn nào chưa bao giờ nghe nói về Đức Chúa Trời sẽ nhận ra Đức Chúa Trời cả thể là dường nào, cái giá của sự phu tù dành cho dân sự của Đức Chúa Trời giờ đây đang tạo ra sự kiện nầy!
b. Ít sắp sửa trở thành nhiều!
5. Đaniên không chịu thua. "Cứ đi tới đi thì bạn sẽ thấy, và khi bạn tới đó rồi bạn luôn luôn thấy nhiều thêm!" .. đây là những gì Đaniên đã nói!
a. Đức Chúa Trời không hạ thấp ông vì cớ cất đi mọi quyền tự do của ông, Đức Chúa Trời đã mở ra nhiều cơ hội lớn.
b. Đaniên là nhân vật sẽ cai trị trên một nước nhỏ sẽ dấy lên cai trị một đế quốc to lớn ... tất cả là vì ông đã chấp nhận sự mất mát các quyền tự do và thay vì thế đã luyện tập đức tin của mình.
6. Ấy không phải việc mất đi sự tự do đang làm hại cho xứ sở nầy ... thực vậy, chúng ta cũng bị ám ảnh với sự "tự do" ... chúng ta nên bị ám ảnh với đức tin!
a. Trong xã hội loạn "tự do" của chúng ta, ai nấy đang xưng nhận “quyền” của họ đã bị vi phạm!
b. Còn về Cơ đốc nhân thì sao? Có phải chúng ta đang hô hào về "quyền" của chúng ta bị vi phạm?
(1. "Tôi không muốn có buổi thờ phượng hơn một tíêng đồng hồ!"
(2. "Dâng hiến cho Đức Chúa Trời hay không là quyền lựa chọn của tôi".
(3. "Không một nhà truyền đạo nào nói cho tôi biết điều chi phải làm".
(4. "Tôi không phải phục vụ..”
c. Sự ám ảnh về tự do đang giết chết xứ sở của chúng ta...những gì chúng ta cần là tập trung nhiều vào ĐỨC TIN! Đaniên đã khám phá ra, có một việc gì đó quan trọng hơn sự tự do, có thể chúng ta cũng khám phá ra như thế!
III. SỰ TIN KÍNH HÀ HƠI SỐNG! (1.17-21)
A. Thủ tục (1.18)
1. Bề ngoài cần có nơi một Cơ đốc nhân!
a. Ngày đến khi Đaniên và mấy người bạn của ông phải đối diện với sự thử nghiệm của thế gian!
b. Cơ đốc giáo không phải là một việc riêng! Cơ đốc giáo phải là một việc chung!
2. Đức Chúa Trời không yêu cầu chúng ta phải sống rất thuộc linh trước mặt nhiều Cơ đốc nhân khác và cứ để cho thế gian đoán chúng ta đang đứng ở đâu trong những vụ việc thuộc linh!
3. Có một thời điểm nào đó, hết thảy chúng ta phải đứng trước mặt những “NÊBUCÁTNẾTSA” của thế gian nầy!
a. Chúa Jêsus đã phán chúng ta không phải là "ngọn đèn đặt dưới cái thùng"!
b. Thế gian có quyền thử nghiệm chúng ta ... để xem coi chúng ta có thực tốt hơn thế gian hay không!?!
c. Nếu thế gian thử nghiệm Cơ đốc giáo hôm nay dựa theo cung cách sống của Cơ đốc nhân, họ sẽ thấy chúng ta tốt hơn, y như vậy, hay tệ hơn?
4. Đường nứt ngày càng to giữa những gì Cơ đốc nhân tin và những gì họ đang làm không tôn vinh Đức Chúa Trời! Paul Harvey đã nói: "Nếu bạn không sống đạo, bạn không tin đạo!" Ông nói đúng lắm đấy!
B. Nhìn nhận! (1.19-21)
1. Đaniên cùng mấy người bạn của ông đã thành công mỹ mãn!
a. Sự khác biệt giữa họ và hạng người khôn ngoan của đời nầy là sống dại dột!
b. Có một sự công nhận ngay lập tức bởi Vua Babylôn đối với sự khác biệt giữa các tín đồ nầy và những kẻ không tin! Đây vẫn còn là trường hợp hôm nay?
2. Nhà vua đưa họ vào sự phục vụ ... ông ta biết đây là hạng người mà quí vị phải trông mong luôn! Có phải đây là thái độ mà thế gian đối với Cơ đốc nhân ngày nay không?
a. Thái độ ấy phải có đối với chúng ta!
b. Sống "thành thật" đòi hỏi bông trái thật nhìn thấy được!
MINH HỌA. Nếu quí vị nhìn vào từ ngữ "SINCERE" [THÀNH THẬT] trong quyển tự điển, quí vị sẽ thấy rằng chữ nầy ra từ hai chữ La tinh: "SINE" và "CERE" có nghĩa là “KHÔNG CÓ SÁP”. Cách đây nhiều năm, một người thợ gốm thường đóng ấn hay tem của mình lên một chiếc bình làm trọn vẹn với dòng chữ: "SINE CERE". Dòng chữ nầy có ý nói rằng theo tri thức của anh ta thì chẳng có tì vít gì trong công đoạn làm ra chiếc bình đó. Nếu người thợ gốm làm nứt chiếc bình, ông ta phải cẩn thận trám lại chiếc bình bị nứt bằng cách trám sáp ở chỗ nứt để đóng ấn lên nó, khi ấy ông ta sẽ quan sát chiếc bình, nhưng trong trường hợp nầy, chiếc bình không xứng đáng với con tem "SINE CERE" nữa! Đây vẫn còn là điều mà Đức Chúa Trời và thế gian đang tìm kiếm, quí vị có phải là tốt nhứt chưa?
3. Trong từng phương thức mà con người được thử nghiệm, Đaniên cùng mấy người bạn của mình đã trội hơn các tiêu chuẩn của thế gian! ... thực vậy, Nêbucátnếtsa đã thấy họ "10 lần tốt hơn" thế gian! Điều nầy có thực đối với chúng ta chưa?
4. Quí vị sẽ thấy câu cuối cùng nói rất đơn giãn rằng: "Vậy, Đa-ni-ên cứ ở đó cho đến năm đầu đời vua Si-ru".
a. Thế là đã 66 năm sau biến cố của chương nầy!
b. Đối với Đaniên, thua thiệt những sự tự do trong hơn 66 năm đã không ngăn trở ông không hết lòng phục vụ cho cả Đức Chúa Trời và xứ sở của ông, thậm chí cho một quốc gia không phải là một quốc gia có đức tin nữa!
c. Đối với toàn bộ đời sống ông, ông đã mất hết quyền tự do mà hầu hết chúng ta đều than vãn hay có lẽ chúng ta sẽ cay đắng hơn đối với các sự mất mát đó...nhưng đức tin của Đaniên không hề chao đảo, đức tin ấy còn quan trọng rất nhiều đối với ông hơn cả những sự tự do kia nữa. Còn chúng ta thì sao?
5. Điều tệ hại mất đi sự tự do không phải là sự tự do mà chúng ta thường hay ấp ủ. Sự tự do ấy phải là sự tự do phục vụ Đức Chúa Trời và tha nhân! Đây là sự tự do không thể bị tước đoạt, sự tự do ấy có thể được chúng ta làm cho rộng thêm ra mà thôi! Nếu Đaniên có thể ấp ủ đức tin của mình trên cả những quyền tự do của ông, thì chúng ta cũng phải như vậy!
a. Thay vì sự áp bức ... Đaniên đã tìm được cơ hội!
b. Thay vì phu tù ... Đaniên đã tìm được sự thương xót!
c. Thay vì những hạn chế ... Đaniên đã tìm được sự công bình!
d. Thay vì nô lệ ... Đaniên đã tìm được địa vị tôi tớ!
PHẦN KẾT LUẬN. Đaniên đã mất vương miện, tổ quốc, thậm chí tiền bạc của mình...tuy nhiên ông đã kiếm được rất nhiều trong đức tin hơn là ông bị mất các quyền tự do! Quí vị cũng một thể ấy! Đức tin nơi Đức Chúa Trời sẽ thắng hơn bất kỳ một sự mất mát tự do nào, những sự mất mát ấy có thể kiếm được khi chúng ta phát triển một tấm lòng của hạng tôi tớ và tin cậy nơi Đức Chúa Trời!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét