Thứ Ba, 8 tháng 6, 2010

Đaniên 3:1-10: "Đức Tin Sánh Với hư Cấu"



"ĐỨC TIN SÁNH VỚI HƯ CẤU!"
Đaniên 3.1-30
PHẦN GIỚI THIỆU: Như Đaniên, Sađơrắc, Mêsác, và Abếtnêgô đã khám phá từ lâu, thật không dễ thể hiện đức tin trong một xã hội chú trọng vào thế tục và chuyện giật gân. Họ đã thấy khó mà thể hiện đức tin trong một môi trường duy vật chất, ở đó áp lực thường xuyên nên phải lấy đức tin ra thỏa hiệp để thích ứng với xã hội của họ. Theo chiều hướng nầy, không có nhiều việc đã thay đổi!
Họ thấy mình chịu áp lực phải sấp mình xuống trước các thần bằng vàng và bằng bạc, luôn sống trong e sợ lý trí và quyền lực của con người, nhưng họ sẽ không đem đức tin mình ra mà thỏa hiệp! Không có nhiều việc đã thay đổi trong 2.500 năm! Các thần bằng vàng và bằng bạc có một khuôn khổ khác nhau (giấy bạc hiện nay!) nhưng chúng vẫn được thờ lạy và người ta vẫn "hy sinh" những việc quan trọng đối với họ như gia đình và đức tin của họ! Pho tượng cao 90 foot nói tới một con người mà Nêbucátnếtsa kia phải kính sợ và thờ lạy, nhiều người xem nó chẳng khác gì hơn trung tâm mọi thành tựu của con người và kinh sợ hôm nay trong mọi sự mà con người đã đạt được!
Tuy nhiên, một số người nầy đã từ chối không đem đức tin của họ đặt nơi Đức Chúa Trời ra mà thỏa hiệp để rồi phải sấp mình xuống trước các áp lực nầy từ một xã hội bất kính mà họ đã sống và làm việc trong đó, điều nầy có nghĩa là chúng ta sẽ học đòi từ tấm gương của họ!
Kinh Thánh dạy chúng ta rằng chúng ta không được sấp mình xuống trước các thần bằng vàng và bằng bạc, cũng không thờ lạy hình tượng con người! Đức tin của chúng ta nơi Đức Chúa Trời là ưu tiên một của chúng ta, và không một thỏa hiệp nào có thể thấy được giữa sự thờ phượng Đức Chúa Trời và thờ lạy con người!
Đức Chúa Trời không hứa giữ chúng ta KHỎI ngọn lửa khi chúng ta sống trung tín với Ngài, nhưng Ngài hứa ở cùng chúng ta TRONG ngọn lửa!
I. KÊU GỌI THỎA HIỆP! (3.1-7)
A. Pho tượng (3.1-3)
1. Trọng tâm của một xã hội đời thường có hai phần: TIỀN BẠC & CON NGƯỜI!
a. Nêbucátnếtsa có pho tượng người cao 90 foot được dựng lên để thờ lạy!
b. Pho tượng nầy hoàn toàn được mạ vàng.
c. Pho tượng đã được làm ra để nói tới ông, hay con người nói chung, đây là một pho tượng có ý nghĩa tiêu biểu cho sự cao trọng của con người.
2. Tất cả cấp lãnh đạo của xứ sở sẽ nhóm lại để sấp mình xuống trước pho tượng nầy rồi thờ lạy nó.
a. Việc ấy có khác gì hôm nay không? Điều nầy không đúng là những điều xã hội chúng ta vẫn đang dạy cho lứa tuổi thanh niên sao? Sấp mình xuống trước vị thần chủ nghĩa nhân văn (humanism), được mạ bằng thần vàng – tiền bạc!
b. Chúng ta khoe thế lực của con người, chúng ta thờ lạy những khả năng chúng ta làm mọi việc cho chính mình mà chẳng cần sự trợ giúp từ bất kỳ thần linh nào khác!
c. Đời sống chúng ta nhắm vào trọng tâm kiếm sao cho được thật nhiều tiền bạc!
3. Sađơrắc, Mêsác, và Abếtnêgô thấy mình đang sống trong một thế giới ở đó các áp lực buộc phải đem đức tin đặt nơi Đức Chúa Trời ra mà thỏa hiệp với những tư tưởng rất nổi bật của thế gian ... chúng ta cũng sống dưới những tình trạng y như thế!
a. Có phải những vụ việc thuộc linh đang ở phía sau công việc làm ăn và lối sống bận rộn của bạn không?
b. Cứ mãi lo toan không có thì giờ cho gia đình của bạn hay cho Đức Chúa Trời?
c. Nếu bạn trả lời "phải", thế thì bạn cũng chưa thỏa hiệp và chỉ sấp mình xuống chút đỉnh thôi sao?
4. Tình trạng thuộc linh trong xứ sở nầy sẽ góp phần như một lời cảnh báo cho rằng chúng ta đang lệch hướng trong sự thỏa hiệp, chúng ta đang thất bại không nghe sứ điệp thật nữa mà đang nghe theo các thần khác!
MINH HỌA: Như chiếc Titanic không thể chìm được đã bị chìm, hết lời cảnh báo nầy đến lời cảnh báo khác đã được gửi đến nói cho họ biết họ đang trực chỉ đến tai họa, nhưng người ta đã bất chấp sứ điệp! Thực vậy, khi một chiếc tàu gần đó gửi một thông điệp khẩn cảnh báo họ rằng họ đang đem sự an toàn của họ mà thỏa hiệp khi đi thẳng vào vùng có băng trôi, nhân viên trực radio trên chiếc Titanic đang trao đổi với Mũi Race về thời điểm các tài xế cần phải đến đón hành khách của con tàu, và loại thực đơn nào cần phải sửa soạn, mọi sự đã chiếm hết thời gian nhân viên trực radio trên chiếc Titanic không phúc đáp lại lời cảnh báo bởi thông điệp nầy. "Im đi! Tôi đang trao đổi với Mũi Race, bạn đang làm nghẽn mạch máy của tôi rồi!" Họ đã thờ lạy sự vinh hiển riêng của họ và bất chấp những lời cảnh báo...sự hủy diệt nối theo sau! Một số việc quá quan trọng đến nỗi không thỏa hiệp được!
5. Tất nhiên, khi Sađơrắc, Mêsác, và Abếtnêgô mới vừa thăng chức thành những nhà quản trị trên các tỉnh thành Babylôn, họ cũng có mặt ở đó nữa, và người ta yêu cầu họ chỉ sấp mình xuống trước pho tượng con người bằng vàng nầy!
a. Họ đã suy nghĩ: "Chúng ta biết đây chẳng là là thần linh thật, vì vậy nó chẳng có ý nghĩa gì đối với chúng ta, nếu chúng ta sấp mình xuống, việc ấy sẽ giữ chúng ta được bình an".
b. Hoặc, họ sẽ lý luận: "Nếu chúng ta sấp mình xuống trước pho tượng nầy một lần, ít nhất chúng ta sẽ có một cơ hội để chia sẻ đức tin sau đó với tất cả những con người bất kính nầy".
c. Thậm chí họ đã xưng công bình: "Nếu chúng ta không sấp mình xuống và bị giết, ai sẽ ở đây làm chứng cho tất cả những người nầy?"
6. Bất luận lối lý luận có hợp lý dường nào, bất cứ một sự sấp mình xuống sẽ trở thành một sự thỏa hiệp của đức tin đặt nơi Đức Chúa Trời!
B. Sự đầu tư bằng vàng (3.4-7)
1. Đây là một sự đầu tư về tài chính khổng lồ bởi nhà cầm quyền vào pho tượng người nầy!
a. Không có gì lạ lùng khi Nêbucátnếtsa sẽ xem nhẹ bất kỳ nổ lực nào không chịu sấp mình xuống ... nhà cầm quyền phải bỏ ngân sách ra để dựng lên pho tượng nầy!
b. Với loại đầu tư nầy, Nêbucátnếtsa đã trông mong mọi người phải biết kính sợ và đầu phục!
2. Cái giá cao đến nỗi ai nấy đều trông mong được sấp mình xuống trước pho tượng.
3. Nêbucátnếtsa đang hy vọng thực sự tất cả cấp lãnh đạo dưới quyền ông đều bị sợ hãi áp lấy khi nhìn thấy pho tượng người được làm bằng vàng nầy.
4. Pho tượng làm cho mọi người nhìn thấy nó đều lấy làm lạ nơi sự giàu có và quyền lực mà nó tiêu biểu cho.
5. Họ đã suy nghĩ: "chắc chắn chẳng có một nước ào ở trên đất có thế lực và sự giàu có dường ấy".
a. Hãy nhìn thấy bất kỳ điểm tương đồng nào ở đây với chúng ta ngày nay?
b. Mọi sự Nêbucátnếtsa đang yêu cầu là chỉ cần sấp mình xuống một chút thôi, chỉ thờ lạy "pho tượng" nầy một lần thôi.
c. Có bao nhiêu Cơ đốc nhân đã bán linh hồn họ để thờ lạy các tà thần của con người và thần vàng ngày hôm nay? Có bao nhiêu người đã thỏa hiệp những vụ việc thuộc linh quan trọng để tìm kiếm sự chú ý của hình tượng nầy...và đã hy sinh gia đình và linh hồn họ trên bàn thờ của các tà thần nầy?
6. Muốn thuận lợi, Sađơrắc, Mêsác, và Abếtnêgô sẽ phải đem đức tin của họ ra mà thỏa hiệp chỉ một chút thôi, hoặc sẽ bị thiêu!
7. Tuy nhiên, như J.H. Jowett từng nói: "cái giá thật của sự giàu có đặt nơi giá trị của chúng ta một khi chúng ta mất hết tiền bạc của mình!"
II. KÊU GỌI NHÌN VÀO MỌI HẬU QUẢ (3.8-15)
A. Bất chấp các thần! (3.8-10,12-15)
1. Mấy thuật sĩ người Babylôn, có lẽ do khó chịu từ sự thăng cấp mới đây của Đaniên và ba người bạn của ông, họ nhớ Đaniên đã thực thi những sự thần bí nầy trông giống như kẻ dại trước đây, bây giờ cũng chính những điều thần bí nầy mà đời sống của Đaniên đã được cứu chăng? Họ hoạch định một cơ hội để buộc Đaniên và mấy người bạn kia phải bị tiêu diệt.
a. Họ đã biết rõ số người có đức tin nầy sẽ không chịu thỏa hiệp đâu, thực vậy, để tiêu diệt họ số người gian ác nầy đang tìm kiếm chứng cớ nhất định nào đó!
b. Sađơrắc, Mêsác, và Abếtnêgô thậm chí không xem việc sấp mình xuống là một sự lựa chọn!
c. Trong khi họ bằng lòng phục vụ nhà vua Babylôn cách trung tín, họ sẽ không đem sự phục vụ của họ ra mà thỏa hiệp với chính mình VUA CÁC VUA, không phải vì đòi hỏi của bất kỳ một người nào mà dám đem mối quan hệ với Đức Chúa Trời ra mà thỏa hiệp!
2. Họ chỉ bất chấp mạng lịnh buộc phải sấp mình xuống, một việc bị để ý bởi nhiều người khác, họ hiện trông thấy một cơ hội để có lại được địa vị cũ như trước đây.
a. Đây chính là những người đã bị ra lịnh đem đi hành quyết trước đó và họ được cứu bởi Đaniên và ba bạn của người!
b. Rõ ràng họ là những kẻ cơ hội, họ quên mất mạng sống của họ trước đây đã được buông tha nhờ vào mấy tín đồ người Hêbơrơ nầy.
c. Thế gian là một nơi rất tàn nhẫn, ai nấy đều vì bản thân mình, và kiếm lợi lộc bằng tổn phí của người khác, đấy là luật, chẳng khác biệt gì ngày nay trong nhiều phương diện!
3. Sađơrắc, Mêsác, và Abếtnêgô sẽ chẳng có gì làm với loại lối sống hay giá trị nầy, tuy nhiên, họ rút tỉa giá trị của họ từ Nước của Đức Chúa Trời và Lời của Ngài.
a. Họ đã sống bằng những giá trị nầy, vì thế không cần phải thỏa hiệp!
b. và họ sẽ chết bởi những giá trị nầy nếu cần thiết! Một số việc là quan trọng hơn sự thăng cấp và thậm chí chính mạng sống thể xác nầy.
4. Lịch sử thừa mứa với những tấm gương nói tới những người bị hy sinh cho các thần bằng vàng và bằng bạc, và cái giá họ đã trả cho nó!
MINH HỌA: Vào năm 1923, ở khách sạn bờ biển Edgewater tại Chicago, có một buổi hộp của 9 nhà tài chính thành công nhất. Số người nầy đang có mặt ở đó là: chủ tịch công ty thép lớn nhất; chủ tịch công ty dịch vụ công cộng; chủ tịch thị trường chứng khoán Nữu Ước; một thành viên trong nội các của Tổng Thống; "con gấu" quan trọng nhất của phố Wall; chủ tịch công ty gas lớn nhất; nhà đầu cơ lúa gạo lớn nhất; trưởng dịch vụ mặt hàng độc quyền lớn nhất của thế giới; và chủ tịch ngân hàng hòa giải quốc tế. Đây là những người đã sấp mình xuống trước thần vàng và đã làm giàu mau nhứt. 25 năm sau, đây là tình trạng của họ: chủ tịch công ty thép lớn nhất - CHARLES SCHWAB, đã chết trong tình trạng phá sản và sống bằng tiền vay mượn trong 5 năm trước khi qua đời; chủ tịch công ty dịch vụ công cộng - SAMUEL INSULL, đã chết khi trốn tránh tòa án và không một xu dính túi trên một đất ngoại bang; chủ tịch công ty gas lớn nhất - HOWARD HOSPON, hiện mất trí; nhà đầu cơ lúa gạo lớn nhất - ARTHUR CUTTEN, đã chết không trả được nợ; chủ tịch thị trường chứng khoán Nữu Ước - RICHARD WHITNEY, mới đây đã được tha ra khỏi nhà tù Sing Sing Penitentiary; thành viên nội các của Tổng Thống - ALBERT FALL, đã tự tử; chủ tịch ngân hàng hòa giải quốc tế - LEON FRASER, đã chết cũng bởi tự tử. Hết thảy những người nầy đều học được nghệ thuật làm ra tiền, nhưng không ai trong số họ học biết phải sống hay có đức tin như thế nào! Thần tượng của họ cuối cùng chẳng cứu được họ!
5. Đức tin nơi con người hay vàng có thể cung ứng một số trợ giúp ở đây và bây giờ, nhưng nó chẳng thể làm chi được cho tương lai! Chỉ có đức tin nơi Đức Chúa Trời mới có thể hiến cho hy vọng cho cả bây giờ và trong tương lai! Vì lẽ đó, không cần phải thỏa hiệp! Thậm chí khi đối diện với những hậu quả rất thực, không cần phải thỏa hiệp!
a. Sađơrắc, Mêsác, và Abếtnêgô không nhắm vào việc đạt lợi tạm thời vì thỏa hiệp đức tin của họ!
b. Sấp mình xuống trước hình tượng nầy thậm chí chẳng phải là điều khả thi trong lý trí của họ nữa!
B. Địa ngục rùng rợn! (3.11)
1. Những hậu quả hoàn toàn rõ ràng nếu họ không chịu thỏa hiệp.
2. Đôi khi có những hậu quả trong cuộc sống chúng ta nếu chúng ta từ chối không thỏa hiệp với thế gian nầy!
3. Thắc mắc duy nhứt là những hậu quả nào chúng ta bằng lòng gánh chịu, vì cũng có những hậu quả thuộc linh cho sự thỏa hiệp nữa!
4. Bây giờ là lửa do con người nhóm lên, hoặc lửa về sau do Đức Chúa Trời nhóm lên nếu họ thỏa hiệp...bạn chọn ngọn lửa nào?
5. Tuy nhiên, chẳng phải họ sợ ngọn lửa của Đức Chúa Trời đã thúc đẩy họ, chính tình yêu của họ dành cho Đức Chúa Trời đã khiến họ không bằng lòng sấp mình xuống trước pho tượng.
III. KÊU GỌI TRƯỚC SAU PHẢI NHƯ MỘT (3.16-23)
A. Bộc trực tin kính! (3.16-18)
1. Sađơrắc, Mêsác, và Abếtnêgô không sợ nói thẳng với nhà vua về sự thực họ không bằng lòng thỏa hiệp.
a. Họ muốn nhà vua nhìn biết lý do tại sao họ từ chối, ấy chẳng phải một sự không ưa thích đối với nhà vua, vấn đề chỉ là đức tin của họ đặt nơi Đức Chúa Trời mà thôi.
b. Họ cũng sử dụng cơ hội nầy để làm chứng về Đức Chúa Trời mà họ đang phục sự, có bao nhiêu tín đồ ngày hôm nay đã cay đắng khi cho rằng Đức Chúa Trời đã đặt họ trong chỗ nầy, nhưng không phải mấy người bạn nầy, họ sử dụng sự cay đắng nầy để tỏ ra rằng Đức Chúa Trời không giống như các tà thần của người Babylôn, Ngài là Đức Chúa Trời có thể làm được mọi sự! Ngài là một Đức Chúa Trời thậm chí có thể giải cứu họ ra khỏi ngọn lửa của loài người!
c. Tuy nhiên, hãy chú ý rằng họ không lạm dụng lòng nhơn từ của Đức Chúa Trời, họ không nói rằng Đức Chúa Trời SẼ giải cứu họ ra khỏi những ngọn lửa do con người nhóm lên, chỉ nói rằng Đức Chúa Trời CÓ THỂ giải cứu họ mà thôi!
d. Khi ấy họ nói như thế nầy, nếu Đức Chúa Trời buông tha họ ra khỏi ngọn lửa hoặc nếu Ngài không, thì cách khác, Đức Chúa Trời SẼ giải cứu họ ra khỏi bàn tay và quyền lực của nhà vua!
(1. Nhà vua chỉ có thể giết chết thân thể họ, còn Đức Chúa Trời sẽ chăm sóc họ sau việc nầy, như giải cứu họ khỏi tay của nhà vua Babylôn!
(2. Họ đang làm chứng cho sự thực rằng nhà vua là tạm thời, còn Đức Chúa Trời thì đời đời!
2. Hành động trung tín của họ không dựa vào chỗ Đức Chúa Trời có làm phép lạ cho họ hay không, hành động ấy dựa trên lòng trung thành của họ khi vâng theo và hầu việc Đức Chúa Trời bất luận việc khủng khiếp nào xảy đến cho họ trong đời nầy.
a. Đây là sự bộc trực tin kính!
b. Có bao nhiêu người bằng lòng hầu việc Đức Chúa Trời khi họ nhận được các phép lạ họ kỳ vọng nhưng lại xây khỏi Đức Chúa Trời khi họ không nhận được những gì họ mong muốn!
c. Không phải mấy chàng trai nầy! Họ rất trung tín bất luận điều chi Đức Chúa Trời cho phép xảy đến trong đời sống của họ.
3. Họ hiểu rõ tầm quan trọng việc giữ lấy danh của Đức Chúa Trời cho dù có điều gì xảy ra. Họ không nhượng bộ vì có những việc rất "nóng" dành cho họ.
MINH HỌA: Giống như một tên lính kia đã phục vụ dưới quyền Đại đến Alexander, anh ta còn trẻ song rất tự hào khi phục vụ. Tuy nhiên, khi cuộc chiến kịch liệt lên, anh ta có thói quen đầu hàng hay bỏ chạy! Đại đế Alexander rất phiền lòng bởi mọi hành vi của chàng trai trẻ nầy, vì anh ta cũng mang cái tên giống như tên của ông - ALEXANDER! Ngày nọ vị tướng lãnh cho đòi người lính trẻ ấy vào rồi long trọng nói với anh ta rằng: "thôi đừng hèn nhát nữa hoặc đừng mang cái tên ấy nữa!"
B. Sự nhất định tin kính! (3.19-23)
1. Nhà vua không dùng ai đứng cạnh ông, rốt lại, ông mới vừa thăng cấp cho mấy gã nầy!
a. Ông đã cố gắng ban cho họ một cơ hội thứ nhì để thỏa hiệp
b. Tuy nhiên, họ không chú ý đến sự thỏa hiệp!
2. Điều nầy làm cho nhà vua giận dữ!
a. Trong cơn giận, ông trở nên mất trí! Giận dữ có thể làm điều nầy với chúng ta!
b. Ông yêu cầu lò lửa phải được đun nóng gấp 7 lần hơn bình thường! (rất khó cho kỷ thuật đương thời! Ông ta đã yêu cầu một việc khó!)
c. Ông cũng yêu cầu những binh lính mạnh sức phải trói mấy gã nầy lại, giống như thể họ là một loại đe dọa cho cả quân đội của ông ta vậy!
d. Mọi hành động của ông ta là một người đang ở trong tình trạng điên tiết...bị thúc đẩy bởi cơn giận không kiểm soát được.
3. Thế gian không lùi lại căn cứ theo những đòi hỏi của họ để chúng ta phải đem đức tin ra mà thỏa hiệp. Nếu chúng ta không thỏa hiệp, họ sẽ điên tiết lên!
4. Hãy chú ý hậu quả của tình trạng điên tiết xem.
a. Những binh sĩ xuất sắc và mạnh mẽ nhất trong binh đoàn của Nêbucátnếtsa ngã chết trong quá trình vâng theo mạng lịnh giận dữ của nhà vua!
b. Dường như nhà vua chẳng chút hối tiếc về sự mất mát các binh sĩ trung thành nhất nầy, họ đang dâng sinh mạng của họ cho quyền lực của ông ta!
c. Nhà vua bị ám ảnh với quyền lực và mọi lịnh lạc của ông ta! Đây là cốt lõi của mọi tội lỗi: sự ích kỷ!
5. Sađơrắc, Mêsác, và Abếtnêgô thấy mình bị trói rồi rơi vào lò lửa hực khi các binh lính ngã chết trong quá trình trừng phạt họ!
a. Đức Chúa Trời không giữ họ ở ngoài lò lửa hực mặc dù họ đã sống thật trung tín trước mặt Đức Chúa Trời!
b. Đức Chúa Trời không hứa giữ chúng ta ở ngoài lò lửa hực, nhưng Ngài hứa ở cùng chúng ta trong lò lửa ấy!
c. Đức Chúa Trời không lìa bỏ họ trong lò lửa... Ngài cũng chẳng lìa bỏ khi chúng ta là nạn nhân của điều ác trong thế gian nầy, Đức Chúa Trời luôn luôn nắm quyền tể trị đời sống chúng ta là con cái của Ngài!
IV. KÊU GỌI CA TỤNG! (3.24-30)
A. Sự can thiệp của Đức Chúa Trời (3.24-27)
1. Trong khi Đức Chúa Trời không giữ họ ngoài ngọn lửa, Ngài đã giữ ngọn lửa không xém họ!
a. Mặc dù họ phải chịu đựng kinh nghiệm việc bị ném vào lò lửa, Đức Chúa Trời đã giữ cho ngọn lửa không làm hại họ!
b. Thực vậy, ngay cả Nêbucátnếtsa đã để ý thấy một việc khác thường đang diễn ra trong lò lửa, ông biết mình cho ném 3 người vào trong ngọn lửa, song giờ đây ông nhìn thấy có 4 người ở đó!
2. Ông yêu cầu khẳng định lại con số của mình!
3. Giờ đây, chính mình Nêbucátnếtsa đến gần lò lửa ấy và gọi Sađơrắc, Mêsác, và Abếtnêgô bước ra!
a. Thành viên thứ 4 không có, công việc của Ngài đã hoàn tất!
b. Nhà vua thậm chí để ý thấy thành viên thứ 4 là một Đấng siêu nhiên, tuy nhiên ông ta không nhìn thấy thành viên nầy là Đức Chúa Trời, chỉ là "con trai của các thần" khi cứ giữ sự hiểu biết của mình về niềm tin nơi các thần.
4. Mọi người đều kinh ngạc nơi những gì họ trông thấy!
a. Sađơrắc, Mêsác, và Abếtnêgô không có mùi lửa ở trên họ, không một thứ chi bị xém trừ ra những sợi dây trói quanh người họ!
b. Thậm chí không một sợi tóc nào trên đầu họ bị xém nữa!
c. Chẳng có nghi ngờ gì về ĐỨC CHÚA TRỜI CỦA HỌ CHỐNG LẠI NGỌN LỬA!
5. Đức Chúa Trời đã xác minh cho các tôi tớ không hề biết thỏa hiệp của Ngài, và trong quá trình ấy đã tỏ ra sự hiện diện của Ngài cho một dân bất kỉnh!
6. Đức tin của họ đã đắc thắng trong ngày ấy, và đã tỏ ra Đức Chúa Trời chơn thật cho một thế giới sa ngã thỏa hiệp!
7. Khi đối diện với một tình huống khó khăn, họ cứ tiếp tục có hy vọng và tin cậy nơi Đức Chúa Trời, họ không lìa bỏ đức tin và họ không nhượng bộ.
a. Mặc dù họ đã nếm trải ngọn lửa...họ đã bước ra mà thậm chí chẳng có mùi bị lửa xém nữa!
b. Đức Chúa Trời cũng có thể đưa chúng ta qua những ngọn lửa của đời nầy...và chúng ta có thể bước ra mà chẳng hề bị xém trong đời sống của chúng ta!
MINH HỌA: Hai thiếu niên thấy mình đang ở trong một tình huống khó khăn, một chịu thua, nhưng đứa kia thì không. John và Dave đang đi bộ khi chúng phát hiện ra một cơn sư tử đang nhìn chúng trừng trừng, John lạnh cẳng khi nhìn biết đời mình sắp xong rồi, chẳng có một lối thoát nào hết! Nhưng Dave ngồi xuống bên khúc gỗ mới đốn, cỡi giày đi bộ ra rồi mang giày chạy vào! Người bạn tiêu cực của nó, John nói: "phải kêu cứu lớn tiếng lên Dave ạ, bạn không thể chạy nhanh hơn con sư tử đâu!" Bạn nó đáp: "Tớ chẳng chạy nhanh hơn nó, tớ chỉ chạy nhanh hơn cậu mà thôi!"
8. Sađơrắc, Mêsác, và Abếtnêgô không phải thỏa hiệp mới đắc thắng, họ chỉ phải tin cậy nơi Đức Chúa Trời mà thôi!
B. Đức Chúa Trời được chấp nhận! (3.28-30)
1. Ngay cả Nêbucátnếtsa đã công nhận sự cứu giúp của Đức Chúa Trời đối với những tôi tớ không biết đến thỏa hiệp nầy!
a. Cái gì rõ ràng luôn luôn là rõ ràng!
b. Trong một phương thức thật lạ lùng, nhà vua xứ Babylôn từ giờ trở đi sẽ nhìn biết rằng nếu mấy gã nầy đưa ra một cam kết với việc gì họ đã tin cậy bước theo ... ông sẽ có sự tin tưởng nơi họ lớn lao hơn trước đây!
2. Trong khi chưa có gì rõ ràng là Nêbucátnếtsa từ bỏ niềm tin của mình nơi các thần khác, ông đã bằng lòng ban bố tình trạng hợp pháp cho sự thờ lạy Đức Chúa Trời của Sađơrắc, Mêsác, và Abếtnêgô.
a. Điều nầy có ý nói rằng sự thờ phượng Đức Chúa Trời trong tương lai sẽ không bị coi là một tội trọng nữa!
b. Điều nầy đã mở ra sự tự do cho nhiều người khác được thờ phượng Đức Chúa Trời cách công khai.
c. Mặc dù điều nầy không xây cả nước đến với một Đức Chúa Trời chơn thật, nó tạo ra một sự khả thi Đaniên và ba bạn của ông thờ phượng Đức Chúa Trời cách tự do trong sự trị vì của người Babylôn và cho nhiều người khác nữa cũng đến với đức tin nơi Đức Chúa Trời chơn thật!
3. Điều nầy chặn đứng bất kỳ một hoạch định nào trong tương lai khiến họ phải gặp rắc rối trong xứ Babylôn bởi những thuật sĩ khác!
4. Danh của Đức Chúa Trời ít nhất đã có chỗ đứng hợp pháp tại xứ Babylôn lúc bấy giờ! Một dân tộc không biết về Đức Chúa Trời đang nhìn biết Ngài càng hơn qua những tôi tớ trung kiên của Ngài và sự làm chứng của họ...có phải đây là trường hợp với chúng ta hôn nay không?
a. Khi chúng ta sống trung tín, và không thỏa hiệp với thế gian nầy, những kẻ lân cận và bạn bè của chúng ta cũng đạt tới mức nhìn thấy Đức Chúa Trời chơn thật!
b. Đức Chúa Trời sẽ xác minh ai đang hầu việc Ngài...và làm cho chính mình Ngài được nhìn biết qua quá trình chúng ta ăn ở trung tín với Ngài!
PHẦN KẾT LUẬN. Sẽ có áp lực từ thế gian buộc phải sấp mình xuống trước các thần tượng bằng vàng và bằng bạc, phải đem đức tin ra mà thỏa hiệp để đạt được lợi ích về chính trị hay vật chất. Sống trung tín với Đức Chúa Trời sẽ không luôn luôn là phương tiện TRÁNH THOÁT được ngọn lửa, nhưng nó sẽ là phương tiện tránh thoát TRONG ngọn lửa! Danh của Đức Chúa Trời đang hiển hiện, có phải bạn sống trung tín đến nỗi Ngài sẽ được tỏ ra cho nhiều người khác biết không?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét